Chương 19: Nụ Hôn Đầu

Bên gáy giống như có lửa đốt, tim đập chợt gia tốc.

Bên tai là tiếng hít thở trầm trọng của người đàn ông.

Như là bị động tác này của anh ấn xuống nút tạm dừng, Ngọc Điệm Thu trố mắt hai giây.

"Anh, đang làm cái gì?" Cô hỏi.

"Ấn vào tường hôn.

" Lục Trì Chi thấp giọng bọc lên một tầng lưu luyến: "Dỗ em.

"

Dỗ… cô??

"…"

Ngọc Điệm Thu "ồ" một tiếng, đầu ngón tay gắt gao túm áo sơ mi của anh, lưng đứng dán vào tường, cứng đờ không nhúc nhích.

Lục Trì Chi đứng dậy, cũng không quản góc áo bị cô vò đến nhăn nhúm, rũ mí mắt xuống nhìn cô: "Không phát biểu ý kiến một chút à?"

Bộ dáng của anh trời sinh anh tuấn, da trắng lạnh, mũi cao, hình môi vô cùng đẹp, thân hình cao gầy đứng trước mặt cô, ánh đèn trên đỉnh đầu chiếu xuống dưới, làm cho màu môi anh liễm diễm, câu nhân không nói nên lời.

Tưởng tưởng đến chính là khoé miệng này vừa cắn cô, Ngọc Điệm Thu không có cách nào để bình tĩnh.

"Có thể phát biểu ý kiến ư?" Quy tắc ngầm cái gì cũng đều bị cô vứt ra sau đầu, cô đối mặt với đôi mắt anh: "Ấn vào tường hôn, tất cả không giống nhau ư, đều là hôn môi sao?"

Mắt phượng của Lục Trì Chi khẽ nhúc nhích, tầm mắt dừng trên môi cô: "Ý của em là…"

"… Em không có ý kia!" Ngọc Điệm Thu nhanh chóng phủ nhận.

Ánh mắt Lục Trì Chi ám trầm: "Dỗ được hay chưa?" m thanh của anh cực kỳ từ tính, một loại dịu dàng khiến người nghiện.

Thế này thì ai chống đỡ nổi! Ngọc Điệm Thu không chịu khống chế mà run lên một chút, hơi thở hơi nhanh: "Còn được.

"

"Chỉ là còn được á.

" Lục Trì Chi lửa cháy đổ thêm dầu, thanh tuyến kéo xuống càng thấp: "Anh đây lại dỗ thêm?" Anh nhìn một sườn cổ khác của cô.

Nhìn ra ý nghĩ của anh, Ngọc Điệm Thu nói theo bản năng: "Anh khoá cửa chưa?"

Lục Trì Chi: "Chưa.

"

"Sẽ không có người tiến vào chứ?" Biểu tình của cô khẩn trương.

"Sợ bị nhìn thấy?" Lục Trì Chi hỏi.

Ngọc Điệm Thu: "… Vâng.

"

Lục Trì Chi thu tay lại: "Anh khoá rồi.

"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!