Lý Lâm hết chỗ nói, cả giận: "Tôi bảo cô đến để ăn cơm à?"
Lúc này, Khương Nam Sơn ngồi bên cạnh Khương Thất Ngư trong chiếc xe Rolls
-Royce bản dài cầm điện thoại trong tay cô đi.
"Alo, xin chào, cô là người đại diện của cô ấy đúng không? Tôi là Khương Nam Sơn, giờ tôi đưa cô ấy đi ăn khuya, ăn xong sẽ đưa cô ấy về, cô đừng lo.
"
"Cụp! "
Nói xong Khương Nam Sơn tắt máy.
Khương Thất Ngư: "! "
[Không hổ là ông chủ tịch bá đạo lạnh lùng siêu ngầu đến tận trời mây!]
Khương Nam Sơn: "! "
Đừng nhấn mạnh từ "Ông" này được không?
Lý Lâm ở đầu bên kia điện thoại.
Ai đó?
Người vừa nói chuyện là ai?
Ngay giây sau, Lý Lâm hoàn hồn, rồi không nhịn được cười hô hố.
Không ngờ nha.
Con bé Khương Thất Ngư này không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã chơi lớn đến vậy.
Cô ấy vội nhắn tin Weibo cho Khương Thất Ngư: [Tôi thừa nhận khi nãy tôi nói năng hơi lỗ m ãng với cô.
]
Khương Tử Nhiễm ngồi một bên nhìn thấy cảnh tượng đó, ngón tay bấu chặt vào lòng bàn tay.
Rốt cuộc chuyện này là sao chứ?
Cô ta hỏi hệ thống, hệ thống lại nói nó cũng không biết!
Lúc ăn khuya, Khương Nam Sơn và Tô Nhậm Mẫn cũng không thể hiện quá nhiều, chỉ gắp hơi nhiều đồ ăn cho cô thôi.
Khương Thất Ngư ăn vô cùng vui vẻ, chẳng thèm để ý đến sắc mặt mỗi lúc một đen của Khương Tử Nhiễm.
Lúc bữa khuya sắp tàn, Khương Nam Sơn nhận được điện thoại từ Đường Minh Trạch.
Đường Minh Trạch gào khóc trong điện thoại: "A a a a a a a! Nam Sơn à, bẩn mắt tôi rồi, tôi vừa về nhà lại bắt gặp vợ và cha tôi đang trên sô pha! "
"A hu hu hu! Sao anh lại biết chuyện này?"
Khương Nam Sơn rùng mình, bước ra khỏi phòng bao rồi nói khẽ: "Tôi còn biết con anh cũng là con của cha anh, anh phải gọi nó là em trai mới đúng.
"
Đường Minh Trạch: "! "
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!