Chương 40: (Vô Đề)

Có câu tục ngữ "Có tiền có thể sai khiến được ma quỷ" là vậy.

Tần Tạ cúp máy, uống thêm một hớp trà mới bình tĩnh lại được.

Mọi người nhìn chằm chằm vào Khương Thất Ngư điều khiển máy thu hoạch tiến vào cánh đồng ngô.

Ai có thể cho họ biết, tại sao Khương Thất Ngư lại biết lái máy thu hoạch không?

Hệ thống cũng rất tò mò: [Ký chủ, chị học kỹ năng này ở đâu vậy?]

Khương Thất Ngư lười biếng đáp: [Cuộc sống không dễ dàng, phải đa tài đa nghệ.

]

Học ở đâu à? Đương nhiên là học từ những thế giới xuyên nhanh trước đây.

Buổi chiều nắng gắt, trán cô gái xinh đẹp lấm tấm mồ hôi trong suốt, dưới ánh nắng trông vừa linh động vừa rạng rỡ.

Mạnh Kỳ Yến ngồi bên cạnh cô, trông như một vệ sĩ, lại như một kỵ sĩ.

Hệ thống lại nói: [Ký chủ, chị có thấy đại phản diện hơi kỳ lạ không?]

Máy thu hoạch tiến lên ổn định, một mảng lớn ngô ngã xuống trên cánh đồng, có cảm giác như mở rộng lãnh thổ.

[Không thấy.

]

Cười chết mất! Khương Thất Ngư hoàn toàn không để ý.

Lúc này trong đầu cô chỉ có đồ ăn đồ ăn!

Hệ thống vuốt cái cằm vốn không tồn tại: [Anh ta không dính lấy nữ chính, lại dính lấy chị là sao?]

Khương Thất Ngư đảo mắt: [Cậu là hệ thống mà lại hỏi tôi? Làm sao tôi biết được?]

Hệ thống: […]

Khương Thất Ngư lơ đãng nhìn thoáng qua boss phản diện ngồi bên cạnh, đột nhiên mắt sáng lên.

[Tôi biết rồi!]

Hệ thống giật mình: [Tại sao tại sao?]

Khương Thất Ngư đầy căm phẫn: [Không hổ là boss phản diện! Tên này gian xảo thật! Anh ta muốn kiếm chác đồng vàng của tôi.

Trời ơi! May mà tôi phát hiện kịp thời.

]

Hệ thống: […]

Chị thì biết cái beep ấy!

Boss phản diện có thể là loại người đó sao?

Khương Thất Ngư vẫn tiếp tục thu hoạch ngô, đôi mắt đẹp lại liếc nhìn Mạnh Kỳ Yến.

Dưới ánh mặt trời, đôi mắt cô gái lấp lánh như ngọc bảo, bị cô nhìn như thế, trái tim Mạnh Kỳ Yến bỗng đập nhanh hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!