Chương 1: Thợ săn tiền thưởng

Thị trấn Coquillage, tại quán bar The Shell.

Lance đặt ly rượu lên bàn, chống tay nhìn cô gái bên cạnh với vẻ mặt hứng thú: "Ồ, chuyện cậu kể khá thú vị đấy. Rồi sao nữa?"

Cô gái có máu tóc vàng cam hơi xoăn, Yuri, ngồi bên cạnh cậu huyên thuyên mãi về huyền thoại kho báu cổ nằm ở vùng đất hư ảo Teraaza. Nghe nói vài mấy chục năm trước, từng có người thành công tìm được kho báu đó rồi.

Chờ bartender lại rót ly rượu mới xong, Lance nâng ly lên nhấp nhẹ một ngụm: "Vậy rốt cuộc kho báu đó có cái gì mà ai cũng giong buồm ra khơi để tìm nó?"

Yuri trả lời: "Nghe nói là một thứ mà cậu không ngờ tới được."

"Vàng bạc? Châu báu? Còn có thứ khác đáng giá hơn những cái này à?" Lance hỏi.

Yuri gật đầu: "Dĩ nhiên! Cậu có thể hồi sinh người chết, vàng bạc, châu báu quý hiếm chưa từng thấy trên đời, hay… đến một không gian khác, những cái điên rồ trên đời này nó đều có thể thực hiện được!"

Lance khựng lại vài giây, suy tư cái gì đó. Thế mà cô bạn ngồi cạnh lại không nhận ra điều đó.

Thì ra là vậy. Vì một kho báu cổ mà tên đó dám giăng bẫy hãm hại cậu.

"Vì thế bọn hải tặc mới giong buồm đi tìm kho báu đó!" Yuri hào hứng kể chuyện đến độ hai má ửng hồng. Cũng chẳng biết là do cô phấn khích hay men cồn gây ra nữa. Yuri sáp lại gần, quàng tay qua vai cậu: "Nè, cậu không muốn đi tìm kho báu đó sao?"

Lance im lặng hồi lâu không nói. Yuri nghĩ rằng cậu không có hứng thú với câu chuyện này: "Bình thường cậu thích phiêu lưu lắm mà, sao nghe tới chuyện này thì xìu vậy?"

"Ai cũng tìm kho báu đó hết sao?" Lance hỏi.

Yuri gật đầu chắc nịch: "Kỷ nguyên hải tặc mới, chính là cái tên dành cho thời đại này, một thời đại ai cũng đi tìm kho báu cổ."

Lance nghe vậy liền nhướng mày lên: "Thật ư?"

Yuri: "Dĩ nhiên! Mấy mươi năm trước đã có người tìm được kho báu rồi mà. Với cả… có rất nhiều người đã nằm mơ nhìn thấy kho báu xuất hiện lần nữa, không thể sai được đâu."

Cái này cậu biết. Có rất nhiều người, vô cùng nhiều người, có cả người bình thường, hải quân, hải tặc đều nằm mơ nhìn thấy kho báu cổ đã trở lại. Mà khi xưa, khi kho báu cổ xuất hiện trong giấc mơ cũng có nhiều người mơ thấy. Sau đó có người tìm ra được nên họ tin rằng kho báu đó chính là do thượng đế trao tặng cho chúng ta...

Lance mím chặt môi, hồi lâu mới nói: "Kho báu cổ đó… phải thuộc về tớ. Tên đó đừng hòng có được!"

Lance cầm ly, ngửa cổ uống sạch. Yuri thấy vậy cũng nâng ly uống: "Nhưng mà nghĩ lại thì… cậu mà đi tìm vùng đất hư ảo là người nhà cậu không để yên đâu."

"Ha ha, dù gì tớ cũng mất tích suốt một năm ròng rã, họ đã lo sốt vó rồi, giờ thêm mấy năm ra khơi nữa cũng không sao đâu. Cùng lắm thì bị ăn vài cú đấm thôi." Lance thích thú cười tít cả mắt.

Đúng lúc này bên ngoài cửa có tiếng động. Một giây sau cửa bị mở tung, một đám hải tặc ai nấy to con, vạm vỡ bước vào.

Những vị khách trong quán đều là người bình thường nên khi thấy hải tặc thì hoảng sợ định trốn chạy. Thế nhưng ánh mắt của gã thuyền trưởng quét qua, ai nấy đều chôn chân tại chỗ, ngồi bất động không dám thở mạnh. Lance cũng hứng thú nghiêng đầu nhìn thử là băng hải tặc nào.

Bốn, năm tên hải tặc kéo vào trong quán, sau đó là một nhóm người ăn mặc rách rưới, tay, chân bị trói bị đám hải tặc kéo lê rồi đập sang một góc.

"Chủ quán đâu?" Gã thuyền trưởng râu quai nón kéo ghế ngồi xuống, giọng gã vang như sấm khiến ai nấy đều rùng mình.

Chủ quán vội vàng chạy ra. Gã cười ha hả: "Mang rượu ngon nhất ra đây cho bọn tao!" Vừa nói gã vừa quét mắt nhìn một vòng, ánh mắt cảnh cáo mấy vị khách khác trong phòng.

Những người bị gã trừng mắt đều hoảng sợ quay đầu đi.

"Hm… cái đầu này trông cũng ngon phết." Lance lầm bầm một mình.

Yuri thấy không khó có vẻ căng thẳng, nhịn không được mà nghiêng người hỏi nhỏ Lance: "Cậu đừng có manh động, vết thương trên người cậu chưa khỏi đó. Ngài thợ săn tiền thưởng à."

Lance: "Biết rồi mà, bộ người ta hiếu chiến lắm sao?"

Đúng rồi đấy! Lần nào cậu thấy đánh nhau cũng hào hứng lắm đó. Yuri thầm nghĩ nhưng không vạch trần Lance.

Cậu biết đám hải tặc này là ai. Băng hải tặc Bernie, thuyền trưởng của chúng là Bern có số tiền thưởng truy nã cũng tạm được, ba trăm ngàn Rub.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!