Chương 7: (Vô Đề)

Đêm đó Lạc Ninh trở lại vương cung, lập tức bị đội trưởng đội cận vệ hoàng gia, thiếu tướng Carlo ngăn lại, đang nghi hoặc, lại thấy phụ hoàng chầm chậm bước tới trước mặt cậu, mỉm cười hỏi: "Lạc Ninh, muộn như vậy, con vừa đi đâu?"

Lạc Ninh cúi đầu ấp úng: "Đi, đi mua hai cuốn sách."

Caesar mở quang não tùy thân ra, đem tin tức ngay trang đầu phóng lớn cho cậu xem: "Người trong hình này, nhìn rất quen nhỉ?"

Lạc Ninh cố gắng trấn định: "Phụ hoàng ngày thường bận rộn như vậy, không ngờ cũng chú ý tới mấy tin bát quái giải trí?"

Caesar nói: "Bởi vì phụ hoàng cảm thấy người trong hình trông khá giống con. Trong tay cậu ta, vừa đúng là hai cuốn sách con đang cầm lúc này."

Lạc Ninh mắt thấy kế hoạch sắp thành công, lập tức làm bộ như kinh hoảng vì bị vạch trần, nhanh chóng đem sách giấu ra sau, nói: "Phụ hoàng nói đùa, con làm sao quen biết minh tinh giới giải trí được, đã vậy còn bị paparazi chụp được, có thể chỉ là trùng hợp?"

Caesar nhíu mày nói: "Còn giả bộ, người con thích chính là Tần Dịch Tắc sao?"

Tai Lạc Ninh hơi đỏ lên, cúi đầu không nói lời nào.

Caesar nói: "Bởi vì thân phận hắn đặc thù, nên con mới bịa ra chuyện yêu đương qua mạng?"

Lạc Ninh trầm mặc chốc lát, lúc này mới lấy dũng khí, ngẩng đầu nhìn về phía phụ thân, nghiêm túc nói: "Phụ hoàng, Dịch Tắc anh ấy dù sao cũng là minh tinh rất nổi tiếng, con không dám trực tiếp công khai, con cũng lo lắng mọi người không chấp nhận được thân phận diễn viên của anh ấy, cho nên đành lừa gạt người, nói bọn con quen nhau qua Internet… Xin lỗi, con không phải cố ý giấu người, con và Dịch Tắc đúng là đang hẹn hò."

Nhị hoàng tử biểu tình quá mức thành khẩn, Caesar nhìn nửa ngày, cũng không nhìn ra được chỗ nào không đúng, không thể làm gì khác hơn là ôn tồn nói rằng: "Cho dù thân phận hay bối cảnh của nó thế nào, chỉ cần con yêu thích, ta sẽ không chia rẽ các con. Vấn đề mấu chốt là…" Caesar dừng một chút, ánh mắt thâm trầm nhìn con trai, nhẹ giọng nói: "Con thật sự thích nó sao?"

Lạc Ninh lập tức gật đầu: "Đương nhiên. Dịch Tắc học rộng tài cao, tính cách ôn hòa, đối với con cũng rất quan tâm bao dung, hơn nữa chúng con còn có tiếng nói chung, con thật sự rất thích anh ấy. Cho nên, phụ hoàng, Alpha người giới thiệu cho con, con căn bản không muốn gặp." —— Câu cuối cùng này mới là mấu chốt quan trọng.

Caesar khẽ mỉm cười: "Dẫn hắn đến cho phụ hoàng nhìn. Yên tâm, ta sẽ không làm khó dễ hắn."

Lạc Ninh đã sớm chuẩn bị, liền ngoan ngoãn đồng ý: "Vâng, phụ hoàng."

***

Đêm đó, Lạc Ninh liền phát video với Tần Dịch Tắc, tâm tình vô cùng tốt mỉm cười nói: "Đại công cáo thành, phụ hoàng muốn gặp anh."

Tần Dịch Tắc nói: "Tôi cần phải chuẩn bị gì đây?"

Lạc Ninh tỉ mỉ suy nghĩ một chút, lần đầu tiên tới cửa bái phỏng đúng là không nên đi tay không, phải lưu lại ấn tượng tốt cho phụ hoàng, hơn nữa còn phải "làm vui lòng" ông. Trầm tư một lát sau, Lạc Ninh mới nghĩ ra ý kiến hay, nói: "Phụ hoàng thường hay sưu tầm các loại tranh sơn dầu có niên đại, anh tặng ông ấy một bộ đi. Còn ba ba tôi, gần đây khá thích uống trà, mua cho ông ấy một bộ dụng cụ uống trà bằng ngọc là ổn rồi."

Tần Dịch Tắc hỏi: "Vậy còn cậu? Tôi cũng nên mang cho cậu một phần lễ vật."

Lạc Ninh nói: "Thứ tôi thích nhất đương nhiên là… Anh biết rồi đấy."

Tần Dịch Tắc mỉm cười: "Được, sách độc bản, ngày mai tôi sẽ lập tức chuẩn bị."

Lạc Ninh nói: "Đưa tôi số tài khoản của anh, xong việc tôi sẽ chuyển tiền cho anh."

Tần Dịch Tắc dở khóc dở cười: "Không cần, chúng ta đã là đồng minh, chỉ cần kế hoạch thành công, xài bao nhiêu tiền tôi cũng không tiếc."

Nghe hắn nói vậy, Lạc Ninh cũng sâu sắc đồng cảm — chỉ cần có thể ổn định trưởng bối hai bên, đừng nói là chút tiền, cho dù phải đánh đổi bằng thứ lớn hơn cũng đều đáng giá.

***

Ba ngày sau, Tần Dịch Tắc chuẩn bị lễ vật cẩn thận, chính thức đến vương cung bái phỏng.

Hắn cố ý chọn một bộ âu phục tối màu mặc vào, phối hợp với ca

-ra

-vat đường nét đơn giản, giày lau đến khi không còn dính một hạt bụi, về phần tóc tai còn đặc biệt đi sửa sang lại một phen, cả người nhìn qua vô cùng có tinh thần —— dù sao cũng là đi gặp "phụ thân người yêu", trang phục không thể quá tùy tiện.

Sau khi Lạc Ninh mang theo Tần Dịch Tắc tiến vào sân sau trong vương cung, xa xa liền nhìn thấy một đứa bé đang luyện võ, động tác rất ra dáng, Lạc Ninh giới thiệu: "Đây là đệ đệ nhỏ nhất của tôi, tên Lạc Thịnh, khá nghịch ngợm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!