Chương 44: (Vô Đề)

Tần Dịch Tắc cho rằng mình đang nằm mơ, nhưng xúc cảm từ trên môi truyền đến chân thật như vậy, giọng nói của Lạc Ninh rõ ràng như vậy, hoàn toàn không giống cảnh tượng trong mộng.

Hắn vươn tay dùng sức nhéo mạnh lên đùi, đau nhức làm hắn hoàn toàn tỉnh táo lại.

—— Lạc Ninh nằm trong ngực hắn, đôi mắt trong suốt, ôn nhu nhìn hắn chăm chú.

—— Đây không phải mơ, mà là hiện thực.

Tần Dịch Tắc bỗng nhiên đỏ mặt, lắp bắp nói: "Em, em vừa nói gì?"

Lạc Ninh cười cong đôi mắt, dán lên môi hắn nhẹ giọng lặp lại: "Em nói, em cũng thích anh."

Tần Dịch Tắc: "……"

Đã xác nhận. Vừa rồi không phải ảo giác, hắn thật sự nghe thấy Lạc Ninh tỏ tình!!!

Phút chốc, trái tim Tần Dịch Tắc đập kịch liệt giống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy, ngày càng dồn dập. Đối diện với ánh mắt tràn ngập  ý cười của Lạc Ninh, hắn nhất thời luống cuống tay chân, thậm chí có chút được sủng mà sợ: "Em, em thích anh từ bao giờ?"

Lạc Ninh hỏi: "Anh có tin vào yêu từ cái nhìn đầu tiên không?"

Tần Dịch Tắc giật mình, theo bản năng đáp: "Không tin."

Lạc Ninh hơi cong khóe miệng, nói: "Trước khi gặp anh, em cũng không tin. Nhưng khi thấy anh rồi, em tin."

Tần Dịch Tắc: "……"

Lạc Ninh vươn tay, nhẹ nhàng sờ sờ khuôn mặt anh tuấn của Tần Dịch Tắc, ôn nhu nói: "Thật ra, ngày đó nhìn thấy anh ở buổi công chiếu, tim em bỗng đập nhanh kỳ lạ, luôn cảm thấy, anh là Alpha đẹp trai nhất em từng gặp. Sau lại tiếp xúc với anh càng nhiều, thích trò chuyện cùng anh, giữa chúng ta, luôn có những đề tài bất tận, có quá nhiều tiếng nói chung, mỗi lần ở bên anh, em đều cảm thấy rất nhẹ nhàng và vui vẻ, em nghĩ, nhất định là em đã thích anh rồi."

Tần Dịch Tắc: "……"

Lạc Ninh dừng một chút, lại tràn đầy hối lỗi nói: "Em xin lỗi, thật ra chúng ta kết hôn nhanh như vậy, cũng là chủ ý của em. Phụ hoàng biết em thích anh, cho nên mới không ngăn cản, ngược lại phối hợp thúc đẩy hôn sự của chúng ta. "

Tần Dịch Tắc sửng sốt, nghi hoặc trong lòng cuối cùng cũng chiếm được lời giải đáp.

Khó trách, ngay cả nguyên soái còn nhìn ra hai người bọn họ đang diễn kịch, bệ hạ hẳn phải càng hiểu Lạc Ninh hơn mới đúng, sao có thể không biết được chứ? Bệ hạ vẫn luôn là người có tư tưởng tiến bộ, thái độ với các vị hoàng tử cũng khá ôn hòa, lúc trước hôn sự của Đại hoàng tử ông cũng không hề bức bách, mà hết thảy đều nghe theo nguyện vọng của Đại hoàng tử, đến phiên Nhị hoàng tử lại không nói đạo lý, còn buộc Lạc Ninh kết hôn với người cậu không thích.

Thì ra, bệ hạ đã sớm biết tất cả, gấp gáp đi đăng ký kết hôn, cũng là tâm nguyện của Lạc Ninh.

Vẫn luôn chẳng hay biết gì, lúc này Tần Dịch Tắc rốt cuộc đã hiểu rõ hết thảy, tâm tình cực kỳ phức tạp —— không ngờ Lạc Ninh đã sớm coi trọng hắn, thiết kế sẵn một cái lưới thật lớn, chờ hắn nhảy xuống.

Mệt hắn còn tưởng rằng hai người là kết hôn trên danh nghĩa, rối rắm lâu như vậy.

Trong khoảng thời gian này, con đường mà hắn đi, thì ra đều là kịch bản của Lạc Ninh?!

Lạc Ninh thấy sắc mặt Tần Dịch Tắc lúc đỏ lúc trắng, lập tức ôn nhu an ủi nói: "Thực xin lỗi, không phải em cố ý muốn lừa anh. Nhưng dù sao anh cũng là một ngôi sao nổi tiếng, nếu lúc trước em dứt khoát tỏ tình với anh, khẳng định anh sẽ bị dọa chạy, rồi tìm mọi cách trốn tránh em, cứ như vậy, chúng ta sẽ không thể ở bên nhau. Cho nên, em mới dùng phương pháp mạo hiểm thế này, đầu tiên kết hôn với anh, sau đó sẽ chậm rãi bồi dưỡng tình cảm.

Em cảm thấy, cưới trước yêu sau, có lẽ cũng không tệ, nói không chừng ở chung lâu, anh sẽ thích em."

Khóe miệng Tần Dịch Tắc trừu xuống, nhìn Lạc Ninh thành khẩn nhận lỗi, thấp giọng nói: "Nói như vậy, buổi tối em chui vào ngực anh ngủ, còn lưu lại dấu răng trên cổ anh, đây đều là……"

Lạc Ninh gật gật đầu: "Không sai, đều là em cố ý."

Tần Dịch Tắc: "…………"

Cho nên em mới liên tục xin lỗi, nhưng không biết hối cải ư?

Thấy sắc mặt Tần Dịch Tắc khó coi, Lạc Ninh lập tức nhẹ nhàng ôm eo Tần Dịch Tắc, làm nũng nói: "Ai bảo em quá thích anh chứ, muốn gần gũi với anh, nhưng lại sợ anh sẽ đẩy em ra, nên mới lấy cớ nói mình nằm mơ. Anh đừng trách em được không?"

Tần Dịch Tắc nghe cậu dùng chất giọng mềm mại không ngừng lặp lại mấy chữ "thích anh", trong lòng đã sớm nhũn thành một mảnh, cả người đều bay bổng, sao có thể tức giận được?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!