Chương 41: (Vô Đề)

Buổi chiều không sắp xếp lịch quay, Cevi để cách diễn viên trong đoàn theo thiếu tướng Benjamin học cách sử dụng vũ khí, trong vòng một ngày nhất định phải học xong toàn bộ. Còn y thì dẫn cameraman đi cân nhắc bắt cảnh, góc quay, về phần nhân viên công tác thì cũng ai vội việc người đó.

Sau khi cùng Tiết lão sư sửa lại kịch bản cho mấy ngày sau, Lạc Ninh nhàn rỗi liền đi chung quanh tản bộ.

Ở hành lang cậu tình cờ gặp Lê Tân dáng vẻ vội vã, từ trong miệng Lê Tân biết chuyện Tần Dịch Tắc bị cướp vai diễn.

Còn nhớ ngày ấy, cậu hẹn Vu đạo gặp mặt tại Lam Nguyệt Loan, Tần Dịch Tắc không yên lòng đi cùng cậu, về đến nhà lại bị Lê Tân tha đi gặp bên đầu tư, buổi tối trở về tâm tình hai người đều rất tốt, nói là đã thỏa thuận xong một bộ kịch bản.

Không ngờ, hợp đồng còn chưa ký, vậy mà đã bị người nửa đường cướp mất.

Lê Tân thở dài nói: "Mấy nhà đầu tư trong giới, đúng là trong ngoài bất nhất, ngoài miệng nói, bộ phim này nhất định phải để Dịch Tắc diễn, Dịch Tắc là nam chính hoàn mỹ nhất trong lòng bọn họ, quay đầu cái đã ký hợp đồng với người khác. Haiz… Dù sao về sau, Lạc Ninh này cậu cũng nên cẩn thận, chỉ khi nào đóng dấu ký tên trên hợp đồng thì mới tin được, lời nói ngoài miệng, dù dễ nghe, nhưng không thể tưởng thật."

Lạc Ninh như có điều suy nghĩ hỏi: "Bộ phim mà Dịch Tắc bị cướp vai diễn kia, lấy đề tài gì vậy?"

Lê Tân nói: "Mang sắc thái thần quái mạo hiểm, thật ra, kịch bản cũng không quá tốt, nhưng được đầu tư, đại chế tác, cộng thêm đạo diễn nổi tiếng và được cải biên từ tác phẩm lớn, lăng xê lên."

Lạc Ninh suy nghĩ một chút, hỏi: "Anh định giải quyết thế nào?"

Lê Tân đau đầu mà xoa xoa huyệt thái dương: "Tôi cũng không tiện công khai gì cả, dù sao hợp đồng cũng chưa ký, chỉ là lén lút thỏa thuận, nếu tôi công khai bôi nhọ đoàn phim bọn họ, sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của Dịch Tắc… Gặp chuyện như vậy, xem như mình xui xẻo."

Lạc Ninh mỉm cười vỗ vỗ vai anh, nói: "Đừng gấp, dựa vào độ nổi tiếng và diễn xuất của Dịch Tắc, không lo không có kịch bản hay đưa tới cửa. Bộ phim thần quái mạo hiểm kia của bọn họ, quay xong chưa chắc đã hot. Nếu không tiện nói thêm gì, chúng ta cứ giữ yên lặng đi, cách tốt nhất giờ là, để Dịch Tắc diễn một bộ càng hot hơn, đánh sưng mặt bọn họ."

Nghe cậu ôn nhu an ủi, tâm tình Lê Tân tốt hơn nhiều, gật gật đầu nói: "Nói cũng phải!"Huấn luyện suốt một buổi trưa, vì có thiếu tướng Benjamin tự mình chỉ đạo, hơn nữa các diễn viên đều nghiêm túc học tập, sau khi Cevi kiểm tra, khá là hài lòng, cho phép mọi người đi ăn cơm, ngày mai chính thức quay chụp.

Mọi người dùng cơm chiều ở canteen căn cứ, Lê Tân đi lấy cơm giúp Tần Dịch Tắc, trở về lại phát hiện bầu không khí trên bàn cơm có chút vi diệu.

Bởi vì, thiếu tướng Benjamin vậy mà ngồi đối diện Tần Dịch Tắc.

Hai người đàn ông cao lớn mặc quân trang ngồi đối mặt nhau, nhìn qua có vẻ đang tán gẫu lịch sự, nhưng từ sống lưng thẳng tắp của Tần Dịch Tắc, Lê Tân lập tức đoán ra —— Tần Dịch Tắc chán ghét đối phương.

Tình huống gì đây? Vị tướng quân Benjamin này tính tình ôn hòa, phong độ nhẹ nhàng, còn đích thân chỉ đạo Tần Dịch Tắc thao tác vũ khí, dựa trên tính cách của Dịch Tắc, hẳn phải rất cảm kích mới đúng, sao toàn thân lại dựng lông thế này?

Lê Tân biết Tần Dịch Tắc và Lạc Ninh thỏa thuận kết hôn, nhưng không biết bệ hạ từng muốn tác hợp Benjamin cho Lạc Ninh, trong lòng Tần Dịch Tắc, vị Benjamin này chính là "tình địch" cạnh tranh Lạc Ninh với hắn, sao có thể bày sắc mặt tốt với đối phương được?

Phát hiện bầu không khí ngày càng căng thẳng, Lê Tân không thể làm gì khác hơn là kiên trì đi tới, đem khay thức ăn đầy ắp đưa cho Tần Dịch Tắc, lại quay đầu hướng thiếu tướng Benjamin lễ phép cười cười, nói: "Tướng quân muốn cùng ăn cơm với bọn tôi à?"

Benjamin ý cười đong đầy trong mắt mà nhìn anh: "Cơm nước ở căn cứ khá là đơn giản, sợ mọi người không quen, nên tôi tới xem một chút."

Lê Tân khua khua tay, khách khí nói: "Không có không có, so với lúc quay phim phải ăn cơm hộp thì phong phú hơn nhiều."

Vừa vặn lúc này Lạc Ninh cũng đi tới, liếc mắt nhìn Benjamin một cái, rất tự nhiên hỏi: "Tôi có thể ngồi đây không?"

Benjamin nói: "Đương nhiên có thể."

Lạc Ninh ngồi xuống bên cạnh hắn, vừa vặn đối diện với Tần Dịch Tắc, phát hiện sắc mặt Tần Dịch Tắc có chút cứng ngắc.

Toàn thân Lê Tân không dễ chịu gì, gãi đầu nói: "Hay là để tôi đi lấy nước uống cho mọi người." Sau đó lòng bàn chân như bôi dầu, cấp tốc bỏ của chạy lấy người.

Trên bàn cơm chỉ còn dư lại ba người, bầu không khí càng thêm quái dị.

Lạc Ninh tự nhiên cúi đầu ăn cơm, hoàn toàn coi nhẹ áp suất thấp vây quanh.

Một lát sau, Benjamin chủ động phá vỡ trầm mặc, mỉm cười nhìn về phía Lạc Ninh, thấp giọng hỏi: "Nghe nói, em theo Tiết lão sư học làm biên kịch, lẽ nào muốn giống bá phụ em, tiến vào giới giải trí phát triển ư?"

Lạc Ninh vẻ mặt mờ mịt: "Lời này của tướng quân có ý gì? Ngài quen bá phụ tôi?"

Benjamin bất đắc dĩ đỡ trán: "Chớ giả bộ, Lạc Ninh."

Lạc Ninh không thể làm gì khác, đành mỉm cười một cái, nói: "Sao anh nhận ra?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!