Chương 23: (Vô Đề)

Lúc Tần Dịch Tắc rửa mặt xong xuôi xuống lầu, vừa vặn gặp Lạc Ninh ở cầu thang, bỗng có chút mất tự nhiên dời mắt.

Lạc Ninh mỉm cười hỏi: "Ngủ có ngon không?"

Tần Dịch Tắc: "…Cũng được."

Lạc Ninh nói: "Vậy chuẩn bị một chút rồi lên đường, tôi hẹn với Vu đạo lúc mười hai giờ, bây giờ đã là mười một rưỡi."

Tần Dịch Tắc gật gật đầu, xoay người đi thay quần áo, cùng Lạc Ninh lái Thương Loan tới Lam Nguyệt Loan.

Lam Nguyệt Loan là hội quán được thiết kế vô cùng xa hoa, bao gồm cả nhà hàng tư nhân, phòng ăn cùng khách sạn trên không, khá có tiếng trong làng giải trí, rất nhiều minh tinh đứng đầu đều lén lút gặp mặt ở chỗ này, mỗi căn phòng nhỏ ở đây đều lắp đặt mã nghiệm chứng, không được khách hàng cho phép căn bản không vào được, xung quanh hội quán còn giăng lưới phòng ngự điện tử, paparazi dù có đuổi tới đây cũng sẽ bị ngăn cản, các minh tinh không cần phải lo lắng bị theo dõi, tính bảo mật tương đối cao.

Nhưng cũng chính vì vậy, xuất hiện không ít tình huống diễn viên mới vào nghề bị các nhà đầu tư, đạo diễn quy tắc ngầm ở chính nơi này, chỉ có điều, phần lớn người mới vừa không có bối cảnh vừa không có tài nguyên, xem như thiệt thòi, nhưng cũng rất ít người dám nói ra.

Vị Vu đạo kia hẹn Lạc Ninh ở một nơi như thế này, Tần Dịch Tắc vạn lần không yên lòng.

Ngược lại Lạc Ninh một bộ mong đợi, chờ sau khi Thương Loan hạ xuống bãi đỗ xe, cậu liền nói với Tần Dịch Tắc: "Tôi đi trước, không biết nói chuyện với đạo diễn đến khi nào, cho nên xong việc anh cứ tự về nhé."

Tần Dịch Tắc "Ừ" một tiếng, đi theo sau Lạc Ninh, thẳng đến phòng ăn lầu ba.

Lạc Ninh nghi hoặc: "Anh theo tôi làm gì?"

Tần Dịch Tắc nhỏ giọng: "Tôi cũng hẹn bạn ở phòng riêng trên lầu ba."

Lạc Ninh cười cười: "Thật trùng hợp."

Đang trò chuyện, phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nói thẳng thắn: "Là Tiểu Lạc sao?"

Lạc Ninh quay đầu lại, đối diện là một đôi mắt sáng ngời.

Đối phương tầm hai ba hai tư tuổi, nụ cười tỏa nắng sáng sủa. Không giống với Tần Dịch Tắc lạnh lùng anh tuấn, người này là điển hình của mẫu đàn ông đẹp trai dương quang, đặt ở môi trường đại học khẳng định cũng là cấp bậc nam thần.

Lạc Ninh nghi hoặc nhìn hắn: "Cậu là… Vu đạo?"

Đối phương cười đi tới, vươn tay ra nói: "Không sai, tôi chính là Vu Thành, hân hạnh hân hạn!"

Lạc Ninh có chút không dám tin: "Một đạo diễn như cậu lại đẹp trai vậy có hợp lý không? Đứng trước mặt cậu, các diễn viên sẽ rất áp lực đó!"

Vu Thành cười ha ha nói: "Tiểu Lạc anh cũng thật biết nói chuyện, khuôn mặt này của tôi đặt giữa giới giải trí chỉ được tính là trung bình, nào so được với khí chất của anh chứ." Hắn quan sát kỹ Lạc Ninh, người đàn ông trước mặt mặt mỉm cười, ôn văn nhã nhặn, ngũ quan dung mạo so với tưởng tượng của hắn còn dễ nhìn hơn.

Tần Dịch Tắc phát hiện vị Vu đạo này cứ luôn nhìn chằm chằm Lạc Ninh, đột nhiên tâm lý có chút không thoải mái.

Lạc Ninh cùng Vu đạo tuy là lần đầu gặp gỡ, nhưng trước đây ngày nào cũng gọi điện trao đổi về kịch bản, thật ra đã quen thân từ lâu. Không ngờ tới vị đạo diễn trẻ tuổi này lớn lên đẹp trai đến vậy, hơn nữa, Lạc Ninh vừa gặp vị Vu đạo này, cư nhiên quên mất sự tốn tại của hắn????

Tần Dịch Tắc rất không cao hứng, trong lòng bốc lên một luồng vị chua nồng đậm.

Tần Dịch Tắc lập tức nhăn chặt mày, tới bên cạnh Lạc Ninh, giống như muốn tuyên bố quyền sở hữu mà nhẹ nhàng nắm vai Lạc Ninh, khẽ nói: "Tiểu Lạc, không giới thiệu người bạn này của em chút sao?"

Lạc Ninh đầy mặt dấu chấm hỏi: "????"

Nói tách ra đi cơ mà? Hắn đột nhiên nhô ra diễn trò làm cái gì?

Vu Thành cũng đầy mặt mờ mịt: "Vị này… Là Tần Dịch Tắc sao? Tiểu Lạc, hai người quen nhau?"

Tần Dịch Tắc nghĩ thầm, chúng tôi không chỉ quen nhau, chúng tôi còn đi lấy hôn thú rồi đó, là một đôi chồng chồng hợp pháp đó.

Nhưng bề ngoài, Tần Dịch Tắc vẫn giả bộ như vô tình gặp Lạc Ninh, ánh mắt ôn hòa nhìn Lạc Ninh, bình tĩnh nói: "Tôi và Tiểu Lạc là bạn rất thân, không ngờ trùng hợp như vậy, cư nhiên đụng phải ở đây."

Lạc Ninh: "……"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!