Chương 21: (Vô Đề)

Sau khi rời vương cung, Tần Dịch Tắc liền mang Lạc Ninh trở về Tần gia một chuyến.

Tần tổng đến tinh hệ khác bàn chuyện làm ăn, cũng không ở nhà, Dụ Lan làm một bàn cơm tối thịnh soạn chiêu đãi "đôi vợ chồng son".

Buổi trưa ở vương cung thật ra ăn không được bao nhiêu, dù sao nguyên soái và các tướng quân cứ nhìn chằm chằm vậy, Tần Dịch Tắc thật sự không lấy đâu ra tâm trạng ăn cơm, vẫn là ở nhà mình áp lực nhỏ hơn, hơn nữa phụ thân cũng không ở nhà, Tần Dịch Tắc tâm lý thả lỏng, cẩn thận mà lấp đầy bụng.

Dụ Lan cười híp mắt nói: "Đúng rồi, phòng cưới của các con ở Thủ Đô Tinh đã chuẩn bị xong, hôm nào chuyển tới đi."

Lạc Ninh và Tần Dịch Tắc liếc mắt nhìn nhau một cái, chợt cảm thấy không ổn —— phòng cưới lẽ nào cũng chỉ có một cái giường?

Tần Dịch Tắc lập tức nói rằng: "Mẹ, mẹ cũng biết con là diễn viên, ra ngoài rất dễ gặp phải paparazi, phòng cưới vẫn nên để con tự xoay sở đi. Lúc trước con ở trong một tiểu khu cũng không tệ lắm, an ninh nghiêm ngặt, vị trí cũng khá bí mật. Căn biệt thự kia diện tích rất lớn, trực tiếp đổi thành phòng cưới là được."

Dụ Lan nói: "Rất đúng ý mẹ, phòng cưới chính sẽ ở căn biệt thự kia của con, mẹ đã cho sửa sang lại một chút, mua thêm một ít gia cụ mới, dù sao các con đã kết hôn, không thể cứ tùy tiện như trước đây được. Lạc Ninh còn phải có đồ dùng hàng ngày nữa, mọi thứ đều phải chuẩn bị mà."

Tần Dịch Tắc nghi hoặc: "Là biệt thự con mua?"

Dụ Lan gật đầu: "Ừ, mẹ tìm Lê Tân lấy chìa khóa. Người đại diện của con cũng rất có trách nhiệm, còn giúp bày biện không ít đấy."

Tần Dịch Tắc lúc này mới yên tâm chút, dù sao Lê Tân là một trong số ít những người biết hắn "kết hôn giả", nếu trong quá trình trang hoàng lại có Lê Tân giám sát, vậy chắc chắn sẽ không xuất hiện tình trạng cả tòa biệt thự chỉ lưu lại một gian phòng ngủ.

Dụ Lan quay đầu lại nhìn về phía Lạc Ninh, ôn nhu nói: "Bởi vì Dịch Tắc là người nổi tiếng, phải tránh né paparazi, nên nơi ở rất bí mật, vị trí cũng tương đối hẻo lánh, con có quen được không?"

Lạc Ninh vội nói: "Đương nhiên không thành vấn đề, con rất thích nơi yên tĩnh."

Dụ Lan ôn nhu nói: "Đêm nay trước cứ ngủ lại đây đi, hơn nửa đêm rồi, dọn nhà cũng không tiện, ngày mai để Dịch Tắc cùng con về vương cung một chuyến, đem những thứ cần thiết chuyển hết đến nhà mới."

Lạc Ninh mỉm cười gật đầu: "Vâng thưa mẹ."

Ăn cơm xong, Dụ Lan dẫn Lạc Ninh lên lầu, để cậu tắm rửa rồi nghỉ ngơi trong phòng Tần Dịch Tắc. Bà còn kêu riêng Tần Dịch Tắc ra, nhẹ giọng hỏi: "Trong tuần trăng mật, con và Lạc Ninh đã đánh dấu nhau rồi phải không?"

Tần Dịch Tắc qua loa mà "Vâng" một tiếng.

Dụ Lan cười đến vui vẻ: "Vậy có phải ta sắp có cháu bế rồi không?"

Tần Dịch Tắc cau mày: "Mẹ, xong việc bọn con dùng thuốc tránh thai rồi, tạm thời chưa muốn có đứa nhỏ."

Dụ Lan nghi hoặc: "Tại sao? Các con mới kết hôn, đang trong giai đoạn ngọt ngào, không bằng tận dụng cơ hội, sinh một tiểu bảo bảo thật đáng yêu."

Tần Dịch Tắc ho nhẹ một tiếng, nói: "Mấy năm tới con rất bận, nếu lúc này có đứa nhỏ, khẳng định sẽ không lấy đâu ra tinh lực chăm sóc Lạc Ninh, Omega khi mang thai rất cực, con không muốn để em ấy phải chịu đựng. Chờ thời điểm thích hợp rồi nói sau đi, lúc đó con sẽ luôn ở bên cạnh chăm sóc em ấy, cùng nhau đợi đứa nhỏ của chúng con ra đời."

Dụ Lan lý giải gật đầu: "Nói cũng đúng. Con trai, con thật sự có tiến bộ, săn sóc Lạc Ninh đến thế."

Tần Dịch Tắc: "…"

Đối mặt với sự tán thưởng từ mama, Tần Dịch Tắc chột dạ nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác: "Mẹ, con đi ngủ trước, mẹ cũng nghỉ ngơi sớm một chút."

Dụ Lan cười híp mắt xoay người đi.

Lúc Tần Dịch Tắc trở lại phòng ngủ, Lạc Ninh đang mở quang não đọc kịch bản, mặc dù bản sơ thảo đã sửa xong, nhưng Lạc Ninh vẫn nghiêm túc soát lại từ đầu một lần. Tần Dịch Tắc cũng không quấy rầy cậu, đi tắm.

Hai người ở chung một phòng, không quấy rầy nhau, mãi đến tận mười hai giờ mới tắt đèn ngủ.

Đây là nhà cũ Tần gia, Tần Dịch Tắc sinh hoạt ở đây hơn hai mươi năm, cái giường này cùng Tần Dịch Tắc vượt qua tuổi ấu thơ lẫn thời niên thiếu, Lạc Ninh là người đầu tiên bước chân vào cũng như ngủ trên giường Tần Dịch Tắc.

Tâm tình Tần Dịch Tắc có chút phức tạp, quay đầu định nhìn xem Lạc Ninh có quen giường hay không, kết quả cái tên này không những ngủ say, đã vậy còn lăn đến trong ngực hắn, rất thân mật ôm eo hắn.

Tần Dịch Tắc: "…"

Hay lắm, cái tật xấu ngủ dính người này của Lạc Ninh, xem ra không cách nào đổi được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!