Chương 20: (Vô Đề)

Thời gian sau, Lạc Ninh chăm chỉ vùi đầu vào công tác, hàng ngày chỉnh sửa kịch bản, Tần Dịch Tắc ngồi bên cạnh chuyên tâm học thuộc lời thoại, thi thoảng sẽ giúp Lạc Ninh xem kịch bản, đưa ra một ít kiến nghị, hai người ở chung hòa hợp, hoàn toàn chính là trạng thái hôn nhân lý tưởng như trong thỏa thuận.

Đảo mắt đã qua hai tuần lễ, Lạc Ninh hoàn thành bản thảo gửi cho đạo diễn, Tần Dịch Tắc cũng thuộc tất cả lời thoại. Mắt thấy rất nhanh sẽ rời khỏi tinh cầu này, Tần Dịch Tắc liền đề nghị: "Ra ngoài đi dạo đi, cậu cũng nên để đầu óc nghỉ ngơi một chút."

Lạc Ninh gật gật đầu, thay quần áo, cùng Tần Dịch Tắc tản bộ cạnh bờ biển.

Loại cát ở bãi biển tư nhân này nhẵn nhụi lạ lùng, Lạc Ninh chân trần dẫm lên bờ cát mềm mại, nhìn ra xa là cảnh tượng hải thiên nhất sắc (1), thích ý chậm rãi xoay người, nói: "Hoàn cảnh nơi này thật sự không tệ, đúng là rất thích hợp để hưởng tuần trăng mật, nhưng đáng tiếc bị hai ta lãng phí. Dịch Tắc, sau này nếu anh gặp được người mình thích, nhất định phải dẫn cậu ấy đến nơi này, trải qua một tuần trăng mật thật sự đi."

Tần Dịch Tắc: "…"

Hắn hoàn toàn không muốn mang ai khác tới nơi này.

Cái giường lớn ở biệt thự kia, Lạc Ninh đã ngủ qua, Tần Dịch Tắc luôn cảm thấy không nên để người khác ngủ tiếp ở nơi đó.

Thấy Tần Dịch Tắc không nói lời nào, Lạc Ninh liền cười đùa: "Đúng rồi, anh ra mắt nhiều năm như vậy mà chưa truyền ra bất kỳ scandal nào cả, anh rốt cục thích loại hình gì vậy? Giới giải trí nhiều người đẹp như vậy, thật sự chưa từng gặp một ai khiến anh động lòng sao?"

Tần Dịch Tắc quay đầu lại nhìn về phía Lạc Ninh, cặp mắt cậu trong suốt tràn đầy hiếu kỳ, khóe miệng cong lên, mang theo ý cười nhàn nhạt.

Tần Dịch Tắc chưa từng gặp qua ai cười rộ lên đẹp mắt như vậy.

Phút chốc, trái tim Tần Dịch Tắc dường như đột ngột chậm nửa nhịp, tiếp đến bắt đầu kịch liệt nhảy lên.

—— chưa từng gặp một ai khiến anh động lòng sao?

—— vào thời khắc này, lẽ nào đây chính là cảm giác "động lòng"?

Tần Dịch Tắc lập tức dời mắt, hít sâu một cái ổn định nhịp tim dồn dập, khẽ nói: "Không có."

Lạc Ninh dường như có hơi tiếc nuối, nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Tần Dịch Tắc, an ủi: "Đừng vội, sau này sẽ có thôi."

"…" Tần Dịch Tắc không vui nhíu mày: "Cậu rất hi vọng tôi thích người khác?"

"Cũng không hẳn, nhưng chúng ta cũng không thể hợp đồng hôn nhân cả đời nhỉ? Tương lai anh sẽ gặp được tình yêu đích thực, đến lúc đó phải nói với tôi nhé. Yên tâm, tôi sẽ không làm ảnh hưởng đến anh, tôi sẽ dựa theo thỏa thuận dứt khoát ly hôn, để anh được tự do."

Tần Dịch Tắc nghĩ thầm: Ai muốn ly hôn với cậu? Vô dụng đến mức chỉ duy trì cuộc hôn nhân này nửa tháng sao?

Vừa định mở miệng, Lạc Ninh lại đột nhiên nói sang chuyện khác, "Còn nữa, dù sao bây giờ chúng ta cũng là bạn tình hợp pháp, trở về còn phải hỏi thăm các trưởng bối, anh cứ nói đã đánh dấu tôi, đừng để họ nghi ngờ."

Nghe cậu thản nhiên nói ra hai từ "đánh dấu", bên tai Tần Dịch Tắc không khỏi hơi nóng lên: "Loại chuyện này mà cũng giả bộ được?"

Lạc Ninh chắc chắn gật đầu: "Yên tâm. Anh không nói, tôi cũng không nói, không ai biết được tình huống thật sự, các trưởng bối sẽ không tìm hiểu tỉ mỉ."

Tần Dịch Tắc: "…"

Vừa nghĩ tới phải đối mặt với các vị trưởng bối, Tần Dịch Tắc liền đầu đau như búa bổ.

Cũng may sau tuần trăng mật, hắn sẽ lập tức tiến vào tổ làm phim, sau đó mượn cớ "công việc bận rộn" không có nhiều thời gian ghé thăm các trưởng bối.

***

Đêm đó sau khi trở lại biệt thự, hai người nhanh chóng thu thập hành lý, đi ngủ sớm.

Nghĩ tới đây là đêm cuối Lạc Ninh ôm hắn ngủ, cục đá treo trong lòng Tần Dịch Tắc cuối cùng cũng rơi xuống.

Khoảng thời gian này tâm thần không yên, nhất định là do trong ngực thừa ra một người, nên mới ngủ không an ổn.

Nhịp tim bất thường, chắc cũng do làm việc và nghỉ ngơi không theo quy luật mà tạo thành.

Hắn sao có thể yêu thích Lạc Ninh được?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!