Chương 15: (Vô Đề)

Lạc Ninh thật ra cũng không nghĩ nhiều, dưới cái nhìn của cậu, nếu "hôn đối phương" là nghi thức truyền thống trong lễ cưới, vậy thì hôn một chút cũng chẳng vấn đề gì —— dù sao cũng chỉ diễn kịch, Tần Dịch Tắc thân là ảnh đế cực kỳ được yêu thích, chẳng lẽ chưa diễn qua cảnh hôn bao giờ?

Đối diện với đáy mắt tràn ngập ý cười của Lạc Ninh, trái tim Tần Dịch Tắc đột nhiên nhảy lên một cái, may mắn tố chất tâm lý của hắn đủ tốt, nhanh chóng hít sâu một cái ổn định tâm tình, cùng Lạc Ninh xoay người, hướng quan khách đến dự hôm nay cúi chào thật sâu.

Nghi thức hôn lễ kết thúc, hai người sóng vai đi qua thảm đỏ, tiếp nhận tiếng vỗ tay và chúc phúc từ tân khách.

Đúng 12 giờ, yến tiệc chính thức mở màn, đôi phu thê mới cưới còn phải kính rượu các quan khách.

Phân đoạn này thật ra là để làm quen với người nhà hai bên, dù sao kết hôn không phải chuyện của hai người, phía sau Lạc Ninh còn rất nhiều thành viên dòng dõi hoàng thất, Tần Dịch Tắc quen biết rất ít, gia gia Tần Dịch Tắc, nhóm chú bác, Lạc Ninh cũng không phải nhận diện được toàn bộ.

Thành viên hoàng thất có mặt ngày hôm nay cũng không nhiều, chỉ có hoàng bá phụ điện hạ Cevi và hoàng cô công chúa Settle làm đại diện.

Công chúa Settle là chị gái ruột của bệ hạ, công chúa Omega được gả tới chòm sao Thiên Cầm, Tần Dịch Tắc trước kia từng nghe nói về bà, hôm nay lần đầu tiên gặp mặt, quả nhiên ôn nhu mỹ lệ như trong truyền thuyết. Nhưng mà, hoàng bá phụ Cevi, sao lại nhìn quen mắt vậy chứ?

Một khắc nhìn thấy ông, Tần Dịch Tắc không khỏi choáng váng —— Đây không phải là đạo diễn của  sao?

"Lâm đ*o" danh tiếng nổi như cồn, thì ra chỉ là nghệ danh của ông.

Lâm đ*o ở giới giải trí luôn rất khiêm tốn, Tần Dịch Tắc hợp tác với ông một bộ phim, cảm thấy vị đạo diễn này ngoại trừ có hơi nóng tính, diễn viên không nghe lời sẽ trực tiếp bị ông mắng không kiêng nể gì, ngày thường vẫn rất dễ thân cận, làm người cũng vô cùng rộng rãi.

Không nghĩ tới ông lại là hoàng huynh của bệ hạ.

Thấy Tần Dịch Tắc vẻ mặt lúng túng, Cevi sảng khoái vỗ vỗ vai hắn, lại gần nói: "Dịch Tắc, cậu đừng nói với ai thân phận thật của ta, ta cũng sẽ không tiết lộ chuyện cậu lén kết hôn, bộ phim tiếp theo vẫn cần hợp tác, chúng ta giữ bí mật cho nhau đi."

Tần Dịch Tắc lập tức gật đầu, cung kính nói: "Con biết rồi, hoàng bá phụ."

Cevi nhìn về phía Lạc Ninh, ngữ khí rất vui vẻ: "Xác thực mà nói, ta xem như ông mai bà mối của hai đứa đi? Nếu không nhờ ta, Lạc Ninh sẽ không đến xem lễ công chiếu, cũng sẽ không quen được Tần Dịch Tắc, các con phải kính ta một ly đấy!"

Lạc Ninh tự giác nâng ly rượu đỏ lên, mỉm cười nói: "Cảm tạ hoàng bá phụ." Tần Dịch Tắc cũng theo sát giơ ly rượu lên.

Cevi uống một hơi cạn sạch: "Dịch Tắc cậu khá lắm, Lạc Ninh con cũng thật có mắt nhìn. Chúc hai con bạc đầu giai lão, hạnh phúc mỹ mãn!"

Hai người đồng thanh nói cảm ơn.

Kính xong hoàng bá phụ, tiếp đến là nguyên soái và tướng quân Lăng Vũ.

Đối diện với đôi con ngươi thâm thúy của nguyên soái Rawson, Tần Dịch Tắc da đầu tê dại, dù sao nguyên soái cũng là người từng căn dặn hắn "giữ hôn thú cẩn thận, ly hôn còn dùng đến". Cũng may nguyên soái Rawson không định gây khó dễ bọn họ vào ngày hôn lễ, chỉ bình tĩnh tiếp nhận ly rượu, nói: "Chúc mừng."

—— Một câu chúc mừng, nhưng lại không hề có chúc phúc, hiển nhiên không thèm để ý đến hai tên mê diễn này.

Tướng quân Lăng Vũ cũng phi thường ăn ý nói lời tương tự với nguyên soái: "Chúc mừng."

Hai người phu xướng phu tùy, mỗi chi tiết nhỏ đều lộ ra ân ái. Tần Dịch Tắc luôn cảm thấy hai câu "Chúc mừng" này làm lưng hắn phát lạnh. Nói không chừng tương lai một ngày nào đó, khi hắn và Lạc Ninh ly hôn, nguyên soái và tướng quân chắc vẫn như cũ lạnh nhạt nói câu "chúc mừng" đi?

Thật vất vả gặp gỡ hết thân thích trong hoàng thất, Tần Dịch Tắc rốt cục thở phào nhẹ nhõm, mang theo Lạc Ninh đến bên Tần gia.

Tần lão gia tử mặc dù nổi danh tàn nhẫn nơi thương trường, nhưng bình thường lại hay cười híp mắt, nhìn qua đặc biệt hiền lành. Người ông thương yêu nhất chính là đứa cháu trai Tần Dịch Tắc này, cuối cùng cũng đã chứng kiến được cảnh cháu trai kết hôn, còn cưới được hoàng tử, Tần lão gia tử vui đến mức không ngậm miệng vào được, trực tiếp nhét một tấm thẻ vào tay Lạc Ninh: "Lạc Ninh, đây là quà ra mắt gia gia cho con, sau này muốn mua thứ gì thì cứ mua cái đó, con thoải mái rút!"

Lạc Ninh lễ phép nhận lấy: "Cảm ơn gia gia."

Được gia gia thổ hào bao dưỡng cảm giác thật không tệ!

Bởi Tần lão gia tử trị gia nghiêm khắc, bốn người con trai của ông không hề vì đoạt quyền mà âm thầm đấu đá, trái lại chung sống hòa hợp. Bác cả của Tần Dịch Tắc yêu nghệ thuật, tự mình mở một học viện âm nhạc. Bác thứ hai học y, trước mắt là Phó viện trưởng bệnh viện trung ương thủ đô tinh. Bác thứ ba Tần Dương thì cùng phụ thân Tần Vinh chia nhau quản lý hai công ty cỡ lớn thuộc Stars bên ngành bất động sản và giải trí truyền thông.

Đây là lần đầu tiên Lạc Ninh gặp những thân thích này của Tần Dịch Tắc, gia tộc Tần gia khổng lồ chẳng hề thua kém hoàng thất, đặc biệt là ba vị bá phụ của Tần Dịch Tắc, mỗi người đều là nhân vật lợi hại. Còn nhóm anh chị họ của Tần Dịch Tắc, quá nhiều người không nhớ rõ được, Lạc Ninh cũng không dụng tâm, chỉ nhớ kỹ ba vị bá phụ là đủ rồi.

Sau khi lễ phép chào hỏi tất cả quan khách tới dự lễ, Tần Dịch Tắc và Lạc Ninh thành ra nhàn rỗi, bệ hạ Caesar cho người gọi họ đến, nói: "Đến ăn chút gì đi, bận rộn hơn nửa ngày, ta nghĩ các con cũng đói bụng rồi."

Hai người tìm chỗ trống ngồi xuống, Tần Dịch Tắc rất săn sóc đem điểm tâm Lạc Ninh thích bày ra trước mặt cậu, Lạc Ninh tự nhiên không chút khách khí bắt đầu ăn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!