Chương 9: (Vô Đề)

Kelsen và Rey đều kiểu người thuộc phái hành động, sau khi quyết định chuyển tới khách sạn Overlook trên núi Rocky..., hai vợ chồng nhanh chóng giải quyết mọi chuyện, chỉ mấy tiếng đồng hồ đã sắp xếp xong.

Sydel trở lại phòng mình dọn đồ, cô nhét hết những đồ vật cần thiết như quần áo sách vở vào vali, vờ như không nhìn thấy Annabelle, không chớp mắt kéo hành lý ra khỏi phòng.

Kelsen giúp cô mang hành lý để vào cốp xe phía sau, Rey đang ở cạnh xe sắp xếp vali, sau khi mở một cái vali màu kaki bằng da, bà kinh ngạc gọi Sydel:

"Con yêu, đây là con bỏ vào sao?"

Bà ôm Annaballe ra từ dưới đáy chiếc vali da, cười tủm tỉm ôm búp bê trong lòng:

"Không ngờ con lại thích nó đến vậy, nhưng Annabelle sẽ bị biến dạng nếu bị vật nặng đè lên đó. Hay là mẹ ôm nó giúp con nhé?"

Đang vào tiết trời giao mùa giữa xuân hạ, ánh nắng vàng chiếu lên mái tóc vàng và đuôi mắt khẽ nhếch lên của người phụ nữ, con ngươi màu xanh lam của bà như mặt hồ tĩnh lặng gợn những làn sóng lăn tăn màu vàng, nụ cười dịu dàng hiền lành, trong lòng ôm một con búp bê to cùng với làn váy đang lay động theo gió.

Rey dịu dàng dùng ánh trêu chọc nhìn con gái.

Sydel nhìn Annabelle trong lòng Sydel, trầm mặc vài giây, rồi tiến lên ôm lấy con búp bê.Không cần đâu mẹ. Cô cong mắt nở nụ cười nhìn Rey, đôi mắt màu xanh ngọc của cô bé thâm sâu khiến người khác nhìn không ra cô bé 7 tuổi này đang nghĩ gì.

"Con nghĩ nó thích ở cùng con hơn."

Cô nói.

Sydel hạ ánh mắt nhìn cô bé trong lòng, chiếc xe lắc lư chạy trên đường núi, cửa sổ xe mở hé, ánh nắng vàng chiếu lên người Annabelle.

Cô dịu dàng vuốt ve đuôi tóc Annabelle, nhỏ giọng nói chuyện với nó:

"Không ngờ Annabelle thích tớ như vậy, cậu muốn sống với mình, trở thành người nhà của mình hay sao?"

Sydel nhíu mày, ngón tay trắng noãn gõ nhịp trên ghế ngồi, có chút buồn rầu nói:

"Người nhà thì không thể làm hại nhau - Annabelle chắc cũng biết chứ nhỉ?"

"Không được làm hại người nhà, cậu có thể cam đoan làm được việc này không?" Cô vừa nói, ngón tay vừa xoa nhẹ chỗ lõm sau gáy Annnabelle.

Sau khi nghe thấy tiếng Sydel nói chuyện với búp bê, Kelsen và Rey hiểu ý nở nụ cười, lời nói của đứa trẻ khiến tâm trạng Rey tốt hơn hẳn.

Phong cảnh ngoài cửa sổ xe không ngừng lướt qua, rừng cây xanh um tươi tốt nối liền nhau tạo thành một mặt biển màu xanh lục.

Rey hưởng thụ hít sâu một hơi không khí núi rừng, mỉm cười thoải mái nói:

"Em đã rất muốn một chuyến du lịch thả lỏng như vầy, cảm ơn anh yêu."

Khách sạn Overlook là một khách sạn xa hoa nằm trên đỉnh núi Rocky, là nơi khách đến nghỉ dưỡng thường ghé qua.

Nói cách khác, nếu bạn muốn có địa điểm ngắm cảnh đẹp nhất ở dãy núi Rocky thì khách sạn Overlook là địa điểm không thể bỏ qua.

"Nếu không phải địa điểm quá hẻo lánh, anh nghĩ nó phải nổi tiếng hơn nhiều so với hiện tại." Kelsen nhún vai, vừa lái xe vừa nói:

"Đến mùa đông, núi Rocky sẽ đóng cửa và khách sạn cũng ngừng kinh doanh. Nhưng giờ là mùa hè - là mùa thích hợp nhất để đến khách sạn Overlook ngắm cảnh."

Rey cười nghiêng đầu nhìn ông,

"Ồ anh yêu, em nghĩ anh là người đàn ông giỏi nhất em từng gặp."

Em yêu anh. Bà nói, dáng vẻ chan chứa tình cảm.

Kelsen cười: Anh cũng yêu em.

Thật ra còn có một chuyện về khách sạn Overlook, nhưng hiếm khi vợ lại hào hứng như vậy, Kelsen do dự một lát vẫn quyết định không nói ra việc xui xẻo kia làm ảnh hưởng đến tâm trạng của Rey.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!