Chương 8: (Vô Đề)

Cô bé ngẩng đầu nhìn chằm chằm tay nắm cửa, xung quanh rơi vào yên tĩnh, im lặng đến mức có thể nghe rõ tiếng hít thở.

Vài giây sau, cô không chút do dự lui về sau hai bước, chạy xuống dưới phòng khách.

"Mẹ ơi, có lẽ chúng ta nên tìm một vị linh mục trừ tà."

Cô bé đứng trước mặt cha mẹ, ngước đôi mắt to ướt sũng, nghiêm túc nói:

"Esther là hung thủ gi*t người, con nghĩ căn phòng mà cô ta ở qua chắc sẽ không may mắn lắm. Có lẽ chúng ta cần một vị linh mục... Nếu không sau này con không ngủ được mất."

Kelsen bất đắc dĩ cười, chiều chuộng xoa đầu con:

"Đương nhiên là được rồi công chúa nhỏ của cha. Dù sao phát hiện bí mật của Esther cũng là công lao của con. Cha sẽ làm con an tâm."

"Cha nhớ tìm linh mục của mấy nhà thờ lớn đó nhé!"

Sydel còn nghiêm túc dặn dò, đôi tay nhỏ bé ở sau người vo tròn tờ giấy vừa nãy, vứt nó vào thùng rác,

"Đừng tìm mấy kẻ giả danh lừa đảo."

Bởi vì nay là thứ hai, Sydel vốn phải đến trường.

Nhưng cô lấy cớ vì đã bị Esther dọa sợ mà dễ dàng nhận được đặc quyền nhờ cha mẹ xin nghỉ một ngày.

Hình như Kelsen rất coi trọng thỉnh cầu của Sydel, không lâu sau đó ông đã đến giáo đường mà thường ngày hay đến cầu nguyện, rồi thành công mang về một vị khoác áo choàng dài màu đen, trên cổ đeo một chiếc vòng bạc hình chữ thập, vì mái tóc trắng xóa mà vừa nhìn liền biết ngay đây là một vị linh mục đức cao vọng trọng.

Sydel vui vẻ chạy tới đón, nói bóng nói gió ám chỉ trong phòng Esther có thứ không bình thường, có tà vật.

"Có lúc, cháu luôn cảm thấy con búp bê kia có linh hồn, nó đang nhìn cháu chằm chằm..."

Sydel uyển chuyển cố gắng muốn nâng cao độ uy hiếp của Annabelle trong mắt vị linh mục.

Rey mở cửa ra:

"Chúng con hy vọng cha có thể thanh tẩy căn phòng này, con nghĩ chồng con đã nói hết tình hình cho cha nghe rồi chứ ạ? Mấy tiếng trước trong căn phòng này mới có một tên sát nhân liên hoàn vừa chuyển đi."

"Phu nhân, ta biết rồi."

Vị linh mục gật đầu chào Ray và Kelsen, hai tay tạo thành hình chữ thập, đặt giá chữ thập bằng bạc trước ngực bắt đầu cầu nguyện.

Tốc độ nói của ông dần nhanh hơn, người cho tới giờ chưa đến giáo đường cầu nguyện bao giờ, Sydel, cố hết sức chỉ có thể nghe hiểu câu đầu tiên

"Cầu chúa bảo vệ chúng con..."

Sau đó cô chỉ có thể hoang mang ngẩng đầu, như đang nghe sách trời mà đặt hy vọng vào vị linh mục lớn tuổi trông có vẻ rất được kính trọng này.

Mấy phút sau, vị linh mục buông giá chữ thập, mỉm cười nhìn người một nhà Kelsen:

"Mọi người rất may mắn, trong gian phòng này không có ác linh, kẻ gi*t người kia cũng không lưu lại cái gì không ổn ở đây hết."

Sydel: ...?

Cô mờ mịt nhìn chăm chú vị linh mục, và bóng cô bé mặc váy trắng đang đứng trước cửa sổ quay lưng về phía bọn họ.

Con bé đó chậm rãi quay đầu.

Quay đầu theo đúng nghĩa đen, nó đem đầu quay đúng 180 độ về phía cửa, khuôn mặt xinh đẹp không có tí máu nào vô cảm nhìn chằm chằm Sydel, thậm chí Sydel còn nghe thấy tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt khi con bé đó quay đầu qua.

Cha, Cô lẩm bẩm nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!