Khuôn viên trường trong đêm khuya yên tĩnh không tiếng động, bóng tối bao trùm mặt đất.
Một cơn gió thổi qua, cuốn bay những chiếc lá trong khu rừng phía xa nghe tiếng xào xạc.
Trong một phòng học trống vắng, Sydel âm thầm nhìn vào tấm bản đồ vẽ tay trước mặt, sa vào trầm tư.
Trên tờ giấy trắng, giữa những đỉnh núi nhấp nhô được vẽ đơn giản bằng bút mực đen, tuyến đường được vẽ bằng bút đỏ hoàn toàn tránh được tất cả các địa điểm hang động đã đăng ký với Hiệp hội Quốc Gia, đi theo đường núi quanh co nhấp nhô, càng rẽ càng lệch, đi vòng một vòng tới một góc nhỏ phía sau núi.
"Hang động này là địa điểm chưa từng được khám phá, các cậu có biết điều này có nghĩa là gì không?" Nói đến đây, Pansy tỏ vẻ vô cùng hưng phấn:
"Mình vẫn chưa thăm dò ở bên trong, chỉ cần chúng ta là người đầu tiên phát hiện ra nó thì cái hang động này không chừng còn có thể được đặt theo tên của chúng ta nữa đó."
Thằng bé hắng giọng nói tiếp:
"Các cậu đều là bạn tốt của mình, cho nên mình mới đưa các cậu đi theo, nếu không mình đã đi một mình rồi."
Sydel: ...
Bạn tốt.
Đúng thật là bạn tốt, chếc cũng muốn chếc trùm.
Kế hoạch của Pansy là sau mười hai giờ tối mai, trốn giám thị, lẻn ra khỏi trường, rồi bắt đầu thám hiểm ở hang động phía sau núi.
Đêm khuya, núi hoang, hang động ngầm chưa từng được khám phá, trẻ con.
Đầy đủ các yếu tố rồi.
Thằng bé lải nhải xong, cũng không quên lôi cái ba lô đã chuẩn bị sẵn ra:
"Mình đã chuẩn bị đầy đủ vật dụng để thám hiểm hang động rồi, các cậu chỉ cần đi theo mình là được."
Hai thằng bé đứng cạnh trông có vẻ hưng phấn, hăm hở, như thể chúng đã sẵn sàng lên đường ngay khi có lệnh.
Các bé trai ở độ tuổi này đúng vào lúc tràn đầy năng lượng, nghe thấy các hoạt động phiêu lưu mạo hiểm thì không tránh khỏi m/áu dồn lên não.
Sydel nhìn qua nhìn lại bản đồ nhiều lần, còn thuận tiện xem qua những ghi chú trong sổ tay của Pansy về việc khảo sát địa hình.
Tốt lắm, trong sổ còn ghi cả tên.
Càng tiện báo cáo hơn rồi.
Cô gấp bản đồ lại, đặt cùng với cuốn sổ, nhìn Pansy đang không thôi kích động:
"Đề nghị của cậu rất thú vị, tôi sẽ cân nhắc."
"Cậu không phiền nếu tôi mang những thứ này đi để xem xét kỹ hơn chứ?" Sydel tươi cười dịu dàng, tủm tỉm hỏi.
Không, không phiền.
Pansy ngơ ngác xua tay, vành tai bất giác đỏ bừng.
Sydel, người trước nay vẫn coi cậu là không khí thế mà giờ lại cười với cậu!
Còn cười dịu dàng như vậy nữa chứ.
Sydel gật đầu, nhẹ nhàng chào tạm biệt ba người, cầm bản đồ và sổ tay của Pansy rồi rời đi.
Thế rồi ngay sáng sớm hôm sau, cô cầm hai thứ đó gõ cửa phòng giáo viên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!