Cuối cùng Sydel cũng gặp được Hannibal qua song sắt
Chỉ là Hannibal ở bên trong còn cô ngồi bên ngoài.
Ngoài song sắt còn có một bức tường kính trong suốt, người đàn ông tao nhã ngồi trên ghế sắt, nhàn nhã lật từng trang sách trên tay.
Khi nhìn thấy Sydel tới, hắn chỉ ngẩng đầu lên và mỉm cười với cô với vẻ mặt hiền hoà.
"Bánh quy nhỏ, chú rất vui vì cháu đã sẵn lòng đến gặp chú."
Không có gì ạ? Sydel hỏi:
"Chú ở trong đó ổn không?"
Cô đột nhiên nảy sinh cảm giác Deja Vu (hiện tượng thấy trước tương lai qua những giấc mơ) rằng bản thân đang đi thăm tù, mặc dù đúng là hiện giờ có vẻ như cô đang thăm tù thật.
... ờm Hannibal mỉm cười dịu dàng,
"Không tệ lắm. Ít nhất cảnh sát đều là những người lịch sự và dễ mến."
Sydel quyết định đi thẳng vào vấn đề:
"Khi nào chú mới ra ngoài?"
"Có lẽ phải vài hôm nữa?" Hannibal ra vẻ phiền não trầm tư một lúc,
"Dẫu sao hình như đoàn luật sư của Mason đã chuẩn bị hàng chục tội danh để tố cáo chú rồi."
Nhìn thấy vẻ mặt dịu dàng trước sau như một của người đàn ông, trong đầu Sydel đã hiểu rõ tình hình.
Vì Hannibal đã có kế hoạch rồi nên Sydel cũng chuẩn bị về. Nhưng trước khi cô đi, Hannibal đang cúi đầu lật quyển kinh thánh chợt khựng lại.
Hắn nhìn cảnh hai cha con giếc nhau trong bức tranh minh họa đầy màu sắc trên trang sách, đột nhiên lên tiếng, như đang lẩm bẩm độc thoại, lại dường như đang nói chuyện với Sydel:
"Chúa yêu cầu Abraham hiến tế Isaac. Chắc là muốn ăn anh ta."
Sydel dừng bước, quay lại bắt gặp Hannibal vừa ngước mắt nhìn lên, đôi mắt màu chàm ấy như ẩn chứa một niềm khao khát thầm kín.
Sydel suy nghĩ một lúc rồi nói một cách uyển chuyển và chân thành:
"Mặc dù cháu không hiểu câu chuyện trong Kinh Thánh, nhưng trên thực tế… ă/n th/ịt người sẽ bị nhiễm virus đó bác sĩ ạ."
Hannibal có vẻ bị cô chọc cười.
Đôi mắt hắn hơi cong và nhếch môi cười: ...Ồ, vậy hả?
"Cháu nói đúng rồi đó."
Sydel: ...
Cô cảm thấy hơi sợ hãi khi nghe thấy giọng điệu nhẹ nhàng như đang dỗ trẻ con này của hắn.
Cô gái nhỏ quay người lại, tiến về phía trước hai bước, đôi mắt xanh trên khuôn mặt thanh tú nhìn chăm chú Hannibal:
"Mặc dù chúng ta không có quan hệ gì với nhau, nhưng cháu vẫn muốn nói một điều."
"Cháu không hy vọng lần sau gặp lại phải thấy cảnh chú bị trói cả hai tay ở trong tò."
Hannibal cười tươi hơn:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!