[Cái chết, không có bất ngờ, không có trùng hợp, không có may mắn, không thể trốn thoát.]
Dựa theo bản đồ, Sydel nhìn theo chỉ dẫn, ngẩng đầu quan sát xung quanh:
"Căn biệt thự ở trung tâm thị trấn kia là nhà của… ông ngoại em."
Diện tích thị trấn không lớn, cô có thể dễ dàng nhìn thấy căn nhà đó. Đây là căn nhà sang trọng nhất thị trấn, ngoại trừ nhà hát và nhà thờ.
Mặc dù mẹ cô, Rey, không mấy gần gũi hay tôn trọng cha mình, Edward, thậm chí còn ngầm ghét bỏ và không muốn trở về quê hương.
Nhưng dù sao Sydel cũng là hậu bối, hơn nữa có khả năng đây sẽ là lần cuối cô gặp ông cụ đang bệnh nặng nằm trên giường ấy. Vì vậy, cô cũng không định làm khó ông ta.
Đối với ông ngoại Edward có quan hệ huyết thống, cô vẫn có thể cho ông ta một chút thể diện.
Trong thị trấn, bầu không khí nặng nề. Suốt đoạn đường đi cùng Thập Thất, cô không gặp bất kỳ người qua đường nào.
Tiêu điều, mục nát, bầu không khí chán nản bao trùm khắp nơi.
Trên các bức tường đá ở góc đường mọc kín rêu xanh. Dưới lớp rêu trơn trượt còn dán những tấm áp phích khổ lớn đen trắng.
Sydel vốn không định quan tâm, nhưng sau khi vào thị trấn, trong lòng cô luôn có cảm giác bất an mơ hồ, nên khi bắt gặp các tấm áp phích cũng nhìn kỹ hơn một chút.
"Bậc thầy chế tác rối xxx biểu diễn múa rối truyền thống tại nhà hát trung tâm, thời gian…"
Phía sau chữ
"bậc thầy chế tác rối" là một cái tên đã bị bút đỏ bôi xóa, lại còn bị phủ thêm một lớp rêu dày đặc, nên không còn nhìn rõ.
Sydel: …
Cô nhìn một lúc, khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc gì, lặng lẽ đi qua mà không dừng lại.
Có vẻ như tại nơi này đã từng xảy ra một vụ thảm án gì đó, nhưng đối với cô, điều đó không quan trọng.
Dù sao cô cũng chỉ đến để gặp ông ngoại Edward một lần, sau đó cô và gia đình sẽ không bao giờ quay lại đây nữa.
Đi qua vài con phố vắng vẻ, chẳng mấy chốc cô đã đến nhà của Edward.
Sydel tiến lên gõ cửa.
Chẳng bao lâu sau, cánh cửa sắt nặng nề mở ra, sau cánh cửa là một người phụ nữ mặc váy trắng với mái tóc vàng nâu đang mỉm cười, nhưng trong ánh mắt lại có chút dò xét: Các vị là…
Sydel giới thiệu thân phận và lý do đến.
Người phụ nữ lập tức mời họ vào nhà. Bà ta tự giới thiệu mình là Ella, vợ ba của Edward.
Bước vào nhà, Sydel ngửi thấy mùi hương liệu nồng nặc.
Căn nhà rất lớn nhưng cũng rất trống trải, đèn không được bật. Trên hành lang cầu thang xoắn treo mấy bức tranh chân dung, là ảnh cùng một người đàn ông chụp với những người phụ nữ khác nhau.
Người đàn ông từ trẻ đến già, còn những người phụ nữ khác nhau kia, có lẽ là các bà vợ qua từng thời kỳ của ông ta.
Mùi hương liệu quá nồng khiến Sydel cảm thấy khó chịu, tạm thời không có ý định bước lên tầng trên.
Thập Thất bất ngờ nhẹ nhàng nắm lấy tay Sydel, cô mím môi, nhận ra có điều gì đó không ổn.
—Mùi hương.
Giống như mùi sắt gỉ hòa lẫn với mùi hôi thối của cống rãnh, nhưng lại bị che lấp bởi thứ hương liệu nồng nặc, kém chất lượng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!