Cỏ dại mọc um tùm trên sườn đồi, từng mảng rừng chồng chất bao phủ các mỏ đá bỏ hoang, có thể mơ hồ nhìn thấy những sườn đồi nhấp nhô trong rừng và sự nguy hiểm rình rập trong bóng tối.
Một người phụ nữ tóc vàng đang chạy trong rừng.
Vẻ mặt cô ấy hoảng sợ, váy vẫn còn nguyên vẹn, chỉ là ướt sũng, lộ ra đường cong đầy đặn.
Nhưng rõ ràng, hiện tại cô ấy không có tâm trạng để chú ý đến điều đó.
Có lẽ đã là chiều, sắc trời u ám một màu xám mờ mịt.
Lòng bàn chân của người phụ nữ không ngừng rỉ máu, may mắn là trên sườn đồi phủ đầy lá khô, trong thời tiết âm u thế này, vết máu không rõ ràng.
Lòng bàn chân cô ấy đau nhói, một vết thương dài vài cm đang chảy máu, thân thể cô ấy đầy vết thương nhỏ — do bị cành cây và đá làm trầy xước, cào, hay khi ngã xuống bị thương...
Người phụ nữ cảm thấy đau đớn và kiệt sức, nhưng cô ấy không dám dừng lại.
Phía sau cô ấy là mối nguy hiểm, là cái chết, là tuyệt vọng; còn phía trước là hy vọng được cứu.
Bạn trai cô ấy vẫn đang nằm trong tay những kẻ ác đó, chúng sẽ giếc anh ấy.
Cô ấy phải tìm người giúp đỡ để quay lại cứu bạn trai mình.
Trên người Jenny không có bản đồ, cô ấy chỉ có thể lần theo con dốc dưới núi, hy vọng nhìn thấy ai đó.
Ban đầu, cô ấy không ôm hy vọng, nhưng lại bất ngờ nhìn thấy một chiếc xe đang di chuyển chậm trên con đường núi.
"Làm ơn, giúp tôi với!"
Niềm vui sướng bất ngờ đến với Jenny, cô ấy mừng như điên chạy đến, đứng giữa đường, cố gắng vẫy tay:
"Làm ơn cứu tôi, còn cả bạn trai tôi, cứu chúng tôi!"
Két. Chiếc xe dừng lại.
Cửa sổ xe phía ghế lái được hạ xuống, Jenny nhìn thấy một cô gái trẻ trung xinh đẹp.
Thấy chủ xe là một cô gái, Jenny không khỏi thở phào nhẹ nhõm, chút đề phòng cuối cùng trong lòng cũng tan biến. Cô ấy vội vàng bám vào cửa sổ xe, nước mắt rưng rưng:
"Làm ơn, làm ơn giúp chúng tôi..."
Bùn đất lẫn máu rơi xuống mặt đường.
Trong xe, cô gái tóc vàng mặc đồ rộng rãi nheo mắt lại, mặt vô cảm quan sát Jenny một lúc.
Trên ghế phụ bên cạnh cô gái là một chàng trai khoác hờ chiếc áo khoác, lười nhác ngồi tựa lưng vào ghế, không nhìn Jenny, có lẽ là một cặp đôi đi nghỉ dưỡng.
Sắc trời âm u, Jenny không nhìn thấy đứa trẻ ngồi ở ghế sau.
Cô ấy hồi hộp nhưng đầy hy vọng chờ đợi phản ứng của cô gái, bởi đây là tia hy vọng duy nhất của cô ấy.
Các người...? Cô gái tóc vàng đánh giá cô ấy một lúc, giọng điệu lạnh lùng, không chút cảm xúc hỏi:
"Ngoài chị ra còn ai nữa?"
Khi nãy Jenny nhảy ra chặn xe, khoảng cách quá xa nên có vẻ cô gái không nghe rõ tiếng cô ấy kêu cứu.
Còn bạn trai tôi.
Nước mắt Jenny rơi lã chã, cô ấy lau đi hỗn hợp máu bùn và nước mắt trên mặt:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!