Chương 165: (Vô Đề)

Sương trắng mờ mờ ảo ảo, lượn quanh những vết máu đen tím loang lổ cũ kỹ, những tấm gỗ phủ đầy bụi bặm và những đồ vật mục nát. Trên mặt đất, những con quái vật đang đi lang thang trong màn sương.

Mặt Sydel không cảm xúc, bước qua đống đổ nát và những miếng thịt thối rữa để đến trước mặt Thập Thất, dừng lại trước người chàng trai.

Cô gái nghiêng đầu, một lọn tóc vàng xoăn bên gò má trắng như tuyết bị gió thổi bay, đong đưa dưới đôi mắt tựa hồ băng xanh thẳm.

Vậy nên, Cô nhẹ nhàng cất lời, trong giọng nói bình thản như ẩn chứa hơi lạnh thấu xương:

"Anh đã thấy rồi, đúng không."

Cô không đặt câu hỏi, chỉ thản nhiên kể lại:

"Khi tên khổng lồ có cái đầu hình kim tự tháp kia đuổi tới, anh đã nhìn thấy, hoặc nói đúng hơn là đoán được kẻ đứng sau màn chính là Alessa."

"Anh biết người mà Alessa muốn giữ lại là em, mục tiêu của con bé là em. Nhưng anh vẫn bảo em rời đi trước..."

Sharon là hóa thân của phần thiện trong Alessa.

Sau những gì đã trải qua ở thế giới mộng cảnh, Alessa có ý đồ khiến Sydel mãi mãi ở lại Ngọn đồi câm lặng, đồng hành cùng con bé trong thành phố chết chóc đáng sợ này.

Nhưng Sharon mơ hồ cảm nhận được ý định của Alessa. Điều đó khiến cô bé hoảng sợ và lo lắng, muốn Sydel nhanh chóng rời khỏi Ngọn đồi câm lặng, để không bị Alessa giam cầm và đồng hóa.

Trực giác nhạy bén của Sydel đã giúp cô biết được sự thật về thân phận của Sharon, sau đó nhanh chóng liên tưởng đến Thập Thất.

Trước khi bảo cô rời đi, trong lúc né tránh sự công kích của đầu kim tự tháp, hình như Thập Thất vô cùng kín đáo thoáng liếc nhìn một góc nào đó.

Nếu cô đoán không nhầm, phía sau góc đó chính là nơi Alessa đang ẩn nấp, con bé oán hận quan sát mọi thứ và thao túng tình hình.

Những con quái vật trong Ngọn đồi câm lặng, ở một mức độ nào đó, chỉ là hiện thân của oán niệm từ Alessa.

Hành động của đầu kim tự tháp tượng trưng cho ý chí của Alessa.

Đầu kim tự tháp đuổi theo Thập Thất, là vì Alessa muốn dùng Thập Thất làm mồi nhử để dụ Sydel vào bẫy, dần dần dẫn Sydel vào thế giới bên trong, đồng hóa cô, khiến cô trở thành một con quái vật sống ở dìa của thế giới giống như ở bọn quái vật ở Ngọn đồi câm lặng.

Sau đó, với tư cách là chị gái, sẽ mãi mãi, mãi mãi ở bên con bé.

Nhưng cô bé không ngờ, Thập Thất phát hiện ra kế hoạch của nó, nhưng vẫn chọn giấu diếm sự thật, để Sydel rời đi trước.

Nói cách khác, cậu đã từ bỏ cơ hội rời đi của chính mình.

Sau khi bản thể bị phá hủy, Alessa buộc phải hợp nhất với Sharon, mà mất đi sự hỗ trợ từ Alessa, những con quái vật trong Ngọn đồi câm lặng cũng sẽ dần biến mất.

Vì vậy bây giờ, những con quái vật đó cũng không còn là mối đe dọa lớn nữa.

Trong một hoàn cảnh tương đối an toàn, khi cảm giác khẩn trương được giảm bớt, cảm xúc của Sydel cũng dần dâng cao.

Thứ cảm xúc đó là.... phẫn nộ.

"Anh đang... nghĩ cái gì vậy?" Cô bất chợt bật ra một tiếng cười khẩy, nhưng sự cáu kỉnh trong mắt không thể kìm nén được, như thoát ra khỏi đôi mắt sâu tựa hồ băng:

"Anh nghĩ là... muốn cứu em? Để em đi, sau đó anh tự mình đối mặt với Alessa hả?"

"Cái tinh thần hy sinh cao cả này thực sự làm người ta cảm động."

Ban đầu, cô chỉ nghĩ rằng Thập Thất đơn thuần là muốn cầm chân những con quái vật đó một lúc.

Điều đó không quá khó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!