Sydel yên lặng lui ra sau một bước, nhỏ giọng hỏi:
"Các cậu không thích sao?"
Lúc lâu sau, cô nhìn cặp song sinh đồng thời nhe răng, nở nụ cười với độ cong rất nhỏ lộ hàm răng trắng.
Chúng tớ rất thích.
Hai người đồng thanh nói.
"Cậu muốn tặng chúng cho bọn tớ sao?" Cô bé bên trái nói.
"Cậu có thể đem chúng tới phòng 237." Cô bé bên phải tiếp lời:
"Chúng tớ sẽ đến đó lấy."
Dứt lời, không đợi Sydel đáp lại, cặp song sinh đã biến mất ngay tại chỗ.
Không quản cặp song sinh đã biến mất, Sydel vẫn cao hứng vẫy tay với cánh cửa: Đi thong thả nhé.
Có thể tống tiễn hai kẻ sát tinh này, tâm trạng Sydel rất tốt.
Giờ cô cũng không còn sợ Billy như trước nữa.
Nếu không hét lên thì không xảy ra chuyện gì, vậy thì cô khá tự tin đối với năng lực không chế của bản thân mình đó nhé.
Sydel nhấc Billy lên quan sát tỉ mỉ, lông mày của con rối gỗ này trông thô như dùng bút màu sáp để vẽ ra, đôi mắt to rất dữ tợn, điểm đáng khen duy nhất là mái tóc dày đen bóng của nó. Con rối gỗ mới tinh như vừa mới được làm xong, Sydel đánh giá một lúc, đặt nó và Annabelle ngồi ngay ngắn trên giường.
Nghĩ rồi cô lại mò mẫm trong tủ và ngăn kéo một lúc lâu cuối cùng mò ra được mấy món đồ linh tinh.
Dù sao cũng là tặng quà cho người ta, phải ra vẻ có thành ý một chút.
Do dự lựa chọn giữa keo dán và dải lụa đỏ, Sydel quyết định chọn dải lụa đỏ kia.
Cô buộc tay Annabelle và Billy với nhau, còn tốt bụng thắt thành hình trái tim. Sau khi làm xong cô vừa lòng nhìn kiệt tác của bản thân, bốn bỏ lên năm thì coi như hai đứa này đã kết hôn.
Nhưng khi cô vừa buộc xong, hai con búp bê đột nhiên lăn từ trên giường xuống dưới đất, dải lụa buộc trên tay cũng rơi ra. Billy rơi ngay dưới giường còn Annabelle thì lăn tới tận chân bàn.
Sydel: ?
Cô lạch cạch chạy tới, vòng qua giường nhặt hai con búp bê lên, vỗ vỗ rồi đặt lại lên giường. Do dự một lúc, cô vẫn cầm lọ keo dính dính tay của hai đứa với nhau, sau đó dùng dải lụa buộc lại.
Cô vỗ đầu Billy:
"Về sau Annabell xem như là vợ của mày, đàn ông đánh vợ thì không được xem là một con rối gỗ tốt đâu đó! Sau này mày không được bắt nạt vợ mày nhé, lần này bỏ qua, lần sau không được vậy nữa."
Sydel định tiếp tục nói thêm, thì cửa đột nhiện bị người ta mở ra, Rey đi đến:
"Con yêu, bác Haroon giờ sẽ rời đi, chúng ta phải đi tiễn ông ấy."
Cô vốn định đem Billy và Annabelle đến phòng 237 trước, nhưng vì mẹ cứ giục, nghe nói bác Haroon muốn gặp cô trước khi đi.
Cô chỉ đành đóng kỹ cửa rồi theo Rey đi tiễn bác Haroon, người cô mới gặp có một lần.
May mà cô đã buộc chặt Annabelle và Billy với nhau, hai con rối cũng không có động tĩnh gì nữa.
Sydel kéo tay Rey ra ngoài, bỗng nhiên cô nhận ra cảm giác kỳ quái khi ra khỏi cửa vừa nãy đến từ đâu.
Rõ ràng mùa hè đông khách, tiền sảnh tầng một cũng ồn ào tiếng người nói chuyện, thậm chí ở trên tầng hai vẫn có thể nghe thấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!