Chương 10: (Vô Đề)

Khoảnh khắc bước chân vào khách sạn, không biết tại sao Sydel bỗng nhiên cảm thấy Annabelle trong lòng bắt đầu run rẩy.

Lúc đầu nó run với biên độ rất nhỏ, nhưng khi cô càng tiến gần đến căn phòng khách sạn sắp xếp cho gia đình cô ở, Annabelle lại càng run rẩy dữ dội hơn.

Sydel: ...?

Cô có chút do dự bước chậm lại.

Không lâu trước đó, Rey bị bác đầu bếp Haroon của khách sạn gọi đi, muốn dẫn bà tham quan với nhà bếp và kho chứa, hình như bác ấy chuẩn bị từ chức, và khách sạn sẽ sớm phải tuyển một đầu bếp khác. Là vợ của quản lý khách sạn, Rey tỏ ý bản thân có lẽ cũng có thể phụ trách một số công việc liên quan.

Vốn Rey còn chuẩn bị dẫn Sydel cùng đi thăm quan khách sạn, nhưng cô đã từ chối một cách chính đáng.

"Con mệt lắm, con muốn về phòng nghỉ ngơi." Cô lấy đó làm cái cớ để từ chối Rey, và Haroon

- người đầu bếp da đen đứng bên cạnh Rey đang nhìn cô với ánh mắt chờ đợi.

Cuối cùng Sydel được một chị nhân viên phục vụ dẫn về phòng trước.

Nhưng giờ xem ra, Annabelle hình như hơi sợ hãi.

Nó sợ cái gì vậy?

Chị gái phục vụ dừng chân phía trước, quay đầu nghi hoặc nhìn.

"Em không sao, chị tiếp tục dẫn đường đi ạ." Sydel cười nhìn chị gái tỏ ý xin lỗi, cúi đầu nhẹ nhàng vuốt tóc Annabelle.

Trong lòng cô cười khinh.

Trước đó thì quấy rầy cô không chịu rời đi, giờ gặp bất trắc lại muốn chuồn?

Annabelle xấu xí nhưng suy nghĩ lại rất đẹp.

Rất nhanh đã đến phòng ở của gia đình Kelsen. Gian phòng này khá lớn, bên trong trang hoàng tráng lệ. Khách sạn có 5 tầng, gia đình họ ở tầng 2, Sydel đi vào trong, nhìn thấy cửa sổ sát đất ở phòng khách cùng hướng với cửa lớn của khách sạn, dưới ánh hoàng hôn có thể thấy rõ phong cảnh của cả ngọn núi.

Trước mặt khách sạn là một khu rừng rộng lớn như mê cung.

Bức tường cây xanh um tùm vây quanh tạo thành một mê cung lớn, diện tích khu rừng phải rộng gấp đôi cái khách sạn này.

Nhưng giờ Sydel chẳng có lòng dạ nào mà thưởng thức cảnh đẹp đó.

Sau khi vào phòng, Annabelle không còn run rẩy nữa mà yên tĩnh trở lại.

Chị nhân viên rời đi, Sydel chuẩn bị tâm lý xong thì mở cửa phòng ngủ.

Rey nói bà đã đặt con rối gỗ kia ở trên giường.

"Dáng vẻ của nó hơi xấu," người phụ nữ tóc vàng mắt xanh nhún vai,

"Cho nên mẹ đã đắp cho nó một mảnh vải trắng."

Lúc mở cửa ra, Sydel không hề do dự bật ngay đèn phòng ngủ lên.

Nếu không cô tưởng mình đã đi nhầm vào nhà x.á.c.

Nhiệt độ trong phòng ngủ thấp đến mức như không cùng một mùa với bên ngoài, trên chiếc giường đôi sạch sẽ, một tấm vải trắng ngay ngắn đắp trên một con rối gỗ hình người đang ngồi.

Lạch cạch.

Sydel ngồi xổm xuống, cẩn thận đặt Annabell trên mặt đất rồi đẩy nó vào trong, dặn dò:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!