Chương 8: (Vô Đề)

Đem Hà Học Chu đưa đến cửa tiểu khu nhà cậu, Hà Học Chu vẫn như không muốn về nhà, giống như bánh xe không hề mệt mỏi luôn miệng truy hỏi:

"Thầy tha thứ cho em rồi sao?"

"Thầy có thể trở về không?"

"Thầy chán ghét em sao?"

Bực bội mà Lý Lộ vất vả áp xuống lại bốc lên đỉnh đầu, anh đẩy Hà Học Chu, ý bảo cậu mau đi về nhà, Hà Học Chu lại làm bộ không hiểu, cong eo đem đầu gác lên vai Lý Lộ mà cọ cọ, không ngừng làm nũng.

Lý Lộ không biết phải làm sao, đành phải cố nhịn dỗ cậu:

"Nếu cậu cố gắng học tập cho tốt, tôi liền tha thứ cho cậu."

Được. Hà Học Chu ngẩng đầu, đôi mắt long lanh sáng lên trong đêm tối, cậu nắm lấy tay Lý Lộ, ngữ khí cực kì kiên định:

"Em nhất định sẽ đậu vào Đại học K."

"Người trốn học không thể vào nổi Đại học K."

Lý Lộ thử rút tay nhưng không được, tay anh bị Hà Học Chu nắm rất chặt, lại bị Hà Học Chu kéo lên, cọ cọ lên mặt cậu, nói:

"Em thông minh như vậy, nhất định không thành vấn đề."

Một lát sau, tựa như như thấy cọ còn chưa đủ, cúi đầu hôn một tiếng chụt lên tay của Lý Lộ, Lý Lộ như bị ủi nóng tay dùng hết sức rút tay về, Hà Học Chu bị sức của Lý Lộ làm cho chao đảo một chút, khó hiểu nhìn Lý Lộ: Thầy?

Cậu hôn tay tôi làm gì chứ!

Lý Lộ trong lòng giận hét lên, sắc mặt xanh mét. Hà Học Chu phát hiện sắc mặt của Lý Lộ không ổn, lại chạy đến làm nũng:

"Em xin lỗi mà, thầy đừng có tức giận, em thề sau này sẽ không trốn học nữa, em sẽ học tập thật tốt."

Cậu.. Lý Lộ nhất thời nói không nên lời, anh điều chỉnh lại suy nghĩ của bản thân rồi mới nói tiếp:

"Tôi không phải là thầy của cậu, cậu không cần phải gọi tôi là thầy."

"Được, anh là bạn tốt của em."

Hà Học Chu ngoan ngoãn trả lời.

Người bình thường mà đối xử với bạn tốt như vậy, thì đã sớm không còn là bạn, Lý Lộ ở trong lòng thầm mắng. Lại sợ ảnh hưởng đến trạng thái học tập của Hà Học Chu, anh liền không nói thêm cái gì.

Lý Lộ cứng đờ vỗ vai của Hà Học Chu, rồi đem cậu đẩy ra xa một chút, dỗ cậu:

"Đúng vậy, tụi mình là bạn tốt, mãi mãi là vậy. Tuy rằng hiện tại tôi không giúp cậu dạy thêm nữa, nhưng tôi đã chỉ cậu hết phương pháp học rồi, cậu nhất định phải cố gắng học."

Anh dừng một chút, tiếp theo lại nói:

"Ngày thường chúng ta không cần phải gặp nhau, cậu đừng tới trường tìm tôi, có biết chưa?"

Tại sao?

"Tôi cũng rất bận, tuy không cần làm gia sư cho cậu, nhưng việc học của tôi cũng rất bận, chờ tôi thi lên thạc sĩ thành công, cậu cũng đậu Đại học K, chúng ta có thể cùng nhau đi học, đến lúc đó tụi mình mỗi ngày đều có thể ở cạnh nhau, có khi cậu còn thấy tôi phiền."Em tuyệt đối sẽ không thấy thầy phiền đâu.

"Hà Học Chu lập tức nói. Lý Lộ kéo kéo khóe miệng, bày ra một nụ cười, nói:"Tôi biết rồi, cậu mau về nhà nhanh đi.

"Hà Học Chu cũng cười theo, cậu giang tay ôm chặt Lý Lộ, đầu xù xù cọ cổ Lý Lộ, qua một lúc lâu, mới giả bộ hỏi:"Em có thể ôm thầy một cái được không?"

Tiếp theo cũng không đợi Lý Lộ trả lợi, trước khi Lý Lộ tức giận xoay người bỏ chạy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!