Không thể giúp Lý Lộ giảm bớt được trọng lượng của cặp sách, Hà Học Chu liền một hai đòi giúp anh mang cặp. Cậu cảm thấy Lý Lộ từ nhỏ đã phải mang cặp nặng như vậy, nên mới không cao lên được, rõ ràng là bị đè đến lùn!
Lý Lộ nghe xong suy nghĩ của cậu, dở khóc dở cười nói:
"Người phương Nam bọn tôi chiều cao như vậy là đúng tiểu chuẩn đó biết không, cậu mới là tên đột biến gien đó."
Hà Học Chu giúp Lý Lộ mang cặp, cố ý duỗi thẳng người, nâng tay vỗ vỗ đầu Lý Lộ, cười hì hì:
"Anh là người lùn nha."
"Này, cậu kiêu ngạo quá đó."
Lý Lộ cười cười trốn sang bên cạnh, giả vờ tức giận nói:
"Tôi là thầy của cậu đó!" Nói rồi cũng muốn duỗi tay chụp lấy đầu của Hà Học Chu. Hà Học Chu không cho anh thực hiện được, lại giơ tay vỗ vỗ đầu Lý Lộ, cười chạy lên phía trước.
Hai người cứ vậy người truy ta đuổi, cãi nhau ầm ĩ đến tận cửa của tiệm chạy thoát khỏi mật thất mà Hà Học Chu đã mãnh liệt đề cử, nhưng mà hôm nay người ta lại không mở cửa, Hà Học Chu vô cùng thất vọng, đứng tại chỗ nhìn chằm chằm vào bảng hiệu gỗ Tạm ngừng buôn bán treo trên cửa lớn, vẻ mặt ủ rũ.
Lý Lộ nhanh chóng vỗ vỗ eo Hà Học Chu, nói:
"Chúng ta lần sau hẹn trước rồi đến chơi ha."
"Tôi thật sự lợi hại lắm đó." Tâm tình của Hà Học Chu chùng xuống, ngữ khí cũng buồn buồn:
"Xui xẻo thật luôn, cứ tưởng sẽ có thể cùng anh chơi." Nơi này đáng sợ có tiếng.
Cậu cũng đã nghĩ kỹ rồi, nếu Lý Lộ bị dọa, cậu liền sẽ thờ ơ lạnh nhạt, rồi còn phải hung hăng cười nhạo anh, nhưng nếu Lý Lộ bị dọa khóc, cậu cũng sẽ không phải không thể cho anh một cái ôm an ủi… Nhưng hiện tại tất cả đều không thể, người ta không mở cửa, Hà Học Chu cực kỳ chán nản.
Lý Lộ không biết Hà Học Chu nội tâm gian hiểm, chỉ cảm thấy học trò nhà mình thật sự rất muốn chơi, nghĩ nghĩ rồi nói:
"Tôi thấy phía trước còn có một cửa hàng, nếu không thì chúng ta qua đó chơi thử đi?"
Hà Học Chu lắc đầu.
Cửa hàng phía trước kia cậu chưa từng chơi, không biết cốt truyện, nếu mang Lý Lộ đi chơi, lỡ chơi không tốt chẳng phải mất mặt quá sao?
"Thôi bỏ đi, chúng ta về nhà."
Hà Học Chu buồn bã ỉu xìu.
Lý Lộ thấy thế, duỗi tay nắm lấy tay Hà Học Chu kéo người đi. Hắn kéo Hà Học Chu, vừa đi vừa nói:
"Chúng ta hôm nay muốn đi chơi một buổi mà, sao lại phải về nhà?"
Lý Lộ đem Hà Học Chu kéo lên thang máy rồi mới buông tay, dưới lầu chính là một cái trung tâm thương mại lớn, Lý Lộ định mang Hà Học Chu xuống xem phim, rồi tìm một tiệm trà sữa đánh hai ván game, hôm nay coi như vậy là đủ. Tháng tiếp theo hai bọn họ liền phải học tập thật tốt mới được.
Hà Học Chu tỏ vẻ sao cũng được đi theo Lý Lộ, được Lý Lộ sắp xếp rõ ràng. Vốn dĩ cậu nói hôm nay sẽ mang Lý Lộ đi chơi, kết quả chưa xuất quân mà bản thân lại chết trước, than ôi!
Chờ tới chỗ rạp chiếu phim, Lý Lộ còn đang xem thử gần đây có phim gì đang chiếu, Hà Học Chu đã đi mua vé xong, dù sao hôm nay không thể chơi chạy thoát khỏi mật thất để dọa Lý Lộ, tới rạp xem phim kinh dị cũng được đi.
Lý Lộ cạn lời nhìn hai vé xem phim trong tay Hà Học Chu, xác nhận lại một lần nữa:
"Cậu thật sự muốn xem cái này à?"
"Đúng vậy, xem cái này đi."
Hà Học Chu chắc như đinh đóng cột đáp, cậu thấy Lý Lộ còn đang do dự, cố ý nói:
"Thầy à, không phải thầy sợ đấy chứ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!