Mỗi lần nhắn Wechat Lý Lộ đều không trả lời kịp lúc, có đôi khi đang trò chuyện đột nhiên lặn mất tăm. Hà Học Chu cắn cắn đầu bút, vắt óc nghĩ mãi cũng không nghĩ ra cách giải, liền có chút thất thần.
Muốn nhắn hỏi Lý Lộ, lại nghĩ đến cái nết trả lời tin nhắn của anh, suy nghĩ không khỏi càng thêm lơ đãng. Mắt thấy trạng thái làm bài ngày càng kém, Hà Học Chu đành phải buông bút nghỉ ngơi một chút.
Cậu đi ra phòng khách lấy nước, không nhịn được lại về phòng lấy điện thoại ra, nghĩ dù sao cũng lâu không cùng mấy anh em tâm sự giải tỏa đầu óc. Kết quả lại thấy mấy người bạn thân trong nhóm chat đang gửi vị trí, thời gian để hẹn gặp nhau.
Lại nhìn thời điểm, hai tiếng trước, trong lòng dấy lên tư vị sao lại thế này, sao mỗi lần đi chơi đều không rủ cậu. Cậu ráng chịu uất ức, nhắn vào trong nhóm chat hỏi: Mấy cậu đi chơi chỗ nào vậy!
Một lúc lâu sau vẫn không thấy có ai trả lời, chắc là vui lắm rồi, đến điện thoại cũng không thèm xem! Hà Học Chu cầm điện thoại trở về phòng, ngồi ở bàn học một bên chờ tin nhắn của đám bạn thân, một bên nhìn tờ đề mà bản thân cố mấy cũng không giải được, càng nhìn lại càng bực, cầm bài thi trên bàn dùng sức vò rồi ném lên tường.
Trong lòng cậu cảm thấy vừa phiền muộn lại vừa chán nản, cảm thấy bản thân đã học không giỏi, bạn bè cũng xa cách, dưa hấu và hạt mè đều không may*, thảm quá luôn.
*Câu gốc là : bên Trung có một câu , có nghĩa là đạt được việc nhỏ thì mất việc lớn, dùng hạt mè với dưa hấu để so sánh. Ý của Hà Học Chu ở đây là bây giờ cậu đến cả hai việc đều không có được.
Buổi tối khi Lý Lộ đến dạy liền thấy cảm xúc của học trò nhà mình có chút không đúng, nhìn bài thi bị Hà Học Chu vò nhăn nhúm kia, Lý Lộ ngó Hà Học Chu đang ủ rũ héo úa, nghĩ thầm đứa nhỏ này đang gặp phải chuyện phiền não tuổi dậy thì gì rồi sao?
Để đảm bảo hiệu suất học tập, cảm xúc của học sinh cũng rất quan trọng. Lý Lộ nhặt lấy bài thi bị vò nhàu bét kia, vỗ vai Hà Học Chu, nhẹ giọng an ủi cậu:
"Lúc học gặp chuyện khó khăn là điều rất bình thường, không có chuyện chỉ thử một lần là xong được. Cậu có vấn đề gì đều có thể chia sẻ cùng thầy nha, hai thầy trò ta cùng nhau giải quyết, được không nào?"
Đều tại anh.
Hà Học Chu oán trách nói:
"Anh không chịu nói với mẹ tôi chuyện không học thêm nữa, làm tôi cứ phải đi học, bạn bè đều không thèm quan tâm tôi nữa."
"Hôm qua chúng ta mới học thêm có 2 tiếng mà"
Giọng điệu của Hà Học Chu có phần uất ức: "Anh giao cho tôi quá nhiều bài tập rồi! Hơn nữa anh còn nói với mẹ tôi rằng nếu tôi chăm chỉ thì có thể vào đại học K, mẹ tôi liền tin lời anh, mỗi ngày đều sợ tôi sẽ đi chơi.
Tôi là học sinh lớp 11 chứ không phải học sinh lớp 8, ngày nào cũng không được ra ngoài chơi, tôi sắp suy sụp rồi! – Càng nói chuyện, Hà Học Chu càng khó chịu. Cậu trở mình, quay lưng về phía Lý Lộ, nằm trên bàn, úp mặt xuống.
Âm thanh rầu rĩ:
"Tôi không muốn học thêm, không muốn vào đại học"
"Thầy giao quá nhiều bài tập về nhà rồi sao?" Lý Lộ nhìn cậu nhóc hình như sắp khóc đến nơi, cẩn thận hỏi:
"Cậu làm sao vậy, có thể nói cho thầy biết được không, bạn bè của cậu sao lại không để ý đến cậu? Cậu chắc chắn hiểu lầm rồi, cậu thông minh như vậy, lại còn hài hước và đẹp trai, làm sao có thể không để ý đến cậu được, bọn họ thích cậu như vậy, cậu lại không biết sao?"
"Nhưng họ không gọi cho tôi khi họ đi chơi."
Hà Học Chu phàn nàn:
"Tôi đã hỏi họ, nhưng họ còn không thèm trả lời tôi."
"Có lẽ đang bận, ai mà nhìn chăm chăm vào điện thoại cả ngày được".
Hà Học Chu ngẩng đầu trừng mắt nhìn Lý Lộ, nói:
"Có anh mới không như vậy!"
Thật sao? Lý Lộ vươn tay xoa xoa mái tóc lộn xộn của Hà Học Chu, nói:
"Sở dĩ thầy không trả lời lại kịp là bởi vì thầy đang bận rộn, không phải cố ý đâu."
Đúng lúc này, điện thoại mà Hà Học Chu đặt bên cạnh rung lên, Lý Lộ nhướng mày nhìn Hà Học Chu, vẻ mặt đau khổ ban đầu của Hà Học Chu đã bị quét sạch, ngược lại có chút xấu hổ. Sau khi hắng giọng, cậu bấm vào WeChat thì thấy quả nhiên chính là đám bạn của cậu đã trả lời.
Chỉ một chữ Mãnh: Quào, anh Chu mấy nay bế quan đọc sách xuất quan rồi sao???
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!