Chương 36: Ăn nó đi

Sau khi có được hồn lực, việc đầu tiên Cố Ỷ làm là tìm Trần Tư Nam, rồi mua một cuốn "Sổ tay hướng dẫn cho người mới bắt đầu", ít nhất thì những kỹ thuật cơ bản cô cũng phải học cho bằng được.

Trần Tư Nam khá biết cách kê đơn đúng bệnh. Cậu ta dạy cho Cố Ỷ pháp thuật sử dụng vàng mã của Cố gia, nhưng giá thì không rẻ chút nào. Dù sao thì trong sổ tay hướng dẫn này cũng có không ít nội dung, cậu ta chép tay mất ba ngày, ra giá 2000, đó còn là sau khi Cố Ỷ mặc cả rất lâu mới chốt được.

Cố Ỷ vẫn như mọi khi chỉ trả trước một phần, nhưng lần này phải trả 400.

Tính ra Cố Ỷ đã tiêu 800 cho Trần Tư Nam, chỉ vì mẹ con Lý Diễm Hồng và Nhân Nhân, cô thấy mình thật sự quá lỗ.

Nhưng thành quả thu lại cũng rất đáng giá.

Thuật vàng mã của lão Cố đúng là rất hợp với cô, ít nhất còn hợp hơn mấy môn phái khác. Trong đống phương pháp trừ tà trước đây cô từng mua có đủ kiểu đủ dạng, hoa hòe lòe loẹt, nhưng cuối cùng chỉ có thuật vàng mã là cô thực hành thành công.

Cố Ỷ lập tức học khẩn cấp mấy câu chú pháp mình cần dùng, phối hợp với hồn lực, cuối cùng cũng chính thức nhập môn phái vàng mã. Trong quá trình thực hành, cô phát hiện hồn lực của người mẹ còn mạnh mẽ hơn hồn lực của Nhân Nhân nhiều — chẳng trách người ta bảo loại ma không mang oán hận là vật đại bổ, đúng là rất bổ thật.

Vào ngày thi xong, Cố Ỷ chính thức bắt đầu cuộc hành trình chủ động ra tay của mình.

Cô phải tìm được Lý Diễm Hồng, đưa bà ta đến gặp Nhân Nhân. Rồi sau đó sẽ đuổi con ác quỷ ra khỏi cơ thể bà ta, để bà ta tự ra đầu thú.

Cố Ỷ lúc này đã khác hoàn toàn với trạng thái thuận theo dòng nước trước kia. Hai lần chạm mặt Lý Diễm Hồng trước đó, thật ra cô vẫn chưa quyết định rõ ràng sẽ làm gì với bà ta.

Lúc đầu, cô từng nghĩ sẽ giúp bà ta, còn tìm Trần Tư Nam mua pháp trừ tà. Nhưng sau đó không lâu, cô phát hiện bà ta dưới sự xúi giục của ác quỷ đã ra tay hại người. Dù Cố Ỷ rất ghét đối tượng mà bà ta ra tay, nhưng cũng vì thế mà cô không thể đồng cảm nổi với Lý Diễm Hồng.

Vì vậy ở lúc sau khi bước vào tuần thi, cô đều dồn hết tâm trí vào ôn thi, không còn nghiêm túc học chú thuật nữa. Nhưng lần này thì khác, cô đã hứa với Nhân Nhân, đã chuẩn bị kỹ lưỡng đến thế rồi, Cố Ỷ sẽ không còn để bản thân trôi theo dòng nước nữa.

Cô đã chuẩn bị đầy đủ dụng cụ để truy quỷ, mục tiêu hiện tại chính là con ác quỷ đó. Trên người cô có hồn lực của Nhân Nhân, coi như có liên kết với Lý Diễm Hồng nên có thể dùng để lần theo dấu vết; tìm được Lý Diễm Hồng cũng có nghĩa là tìm được con ác quỷ kia.

Đêm đó, Cố Ỷ bắt đầu ra tay.

Cô lấy ra một người giấy nhỏ, dùng chỉ đỏ quấn quanh cổ nó rồi quấn thêm hai vòng ở eo; sau đó dùng hồn lực bao quanh người giấy, làm cho nó lơ lửng giữa không trung; cuối cùng cô lấy một cây nhang ra, châm lửa rồi đưa làn khói quanh người giấy hai vòng.

Ngay sau đó, một ngọn lửa bốc lên giữa không trung, người giấy bị thiêu rụi sạch sẽ, chỉ còn lại một làn khói xanh lượn lờ tại chỗ. Cố Ỷ nhẹ nhàng thổi một hơi, làn khói ấy bắt đầu bay về phía trước.

"Không ngờ cách này thực sự hiệu nghiệm..." Cố Ỷ không khỏi cảm thán.

Làn khói nhẹ nhàng bay tới trước, tốc độ không nhanh, như đang đợi cô vậy. Cố Ỷ nhấc chân đuổi theo. Hôm nay cô đeo một chiếc túi nhỏ thể thao, bên trong nhét đầy đồ đạc, bao gồm cả túi thơm của cô và Khương Tố Ngôn.

Khương Tố Ngôn đã vài lần phản đối nhưng Cố Ỷ không để tâm, vẫn bỏ túi thơm vào túi đeo sát người, chỉ khi đi ngủ mới lấy ra để dưới gối.

Sự phản đối của Khương Tố Ngôn trong chuyện này cũng khá nhẹ nhàng nên Cố Ỷ có thể làm ngơ. Nhưng việc đeo bên người là giới hạn cao nhất mà Khương Tố Ngôn có thể chấp nhận được, nếu Cố Ỷ mà không chịu mang theo, e là Khương Tố Ngôn sẽ "hắc hóa" mất.

Vì để tránh việc Khương Tố Ngôn hắc hóa, Cố Ỷ phải đảm bảo món đồ này luôn mang bên mình.

Đi theo làn khói xanh, Cố Ỷ đi rất chậm, nhưng sau một lúc thì phát hiện: tốc độ của làn khói dường như phụ thuộc vào tốc độ của cô, cô đi nhanh thì nó cũng nhanh, cô đi chậm thì nó cũng chậm.

Phát hiện ra điều này, Cố Ỷ không do dự mà quét một chiếc xe đạp điện dùng chung ở bên đường, vặn ga rồi chuẩn bị đuổi theo làn khói.

Thế nhưng, sau khi lao đi một đoạn, cô phát hiện làn khói lại không ở phía trước mình. Quay đầu nhìn lại, làn khói vẫn đứng ì ở chỗ cũ.

Cố Ỷ thật sự muốn bóp còi gọi nó: "Có chuyện gì vậy nhóc con? Sao đi chậm như rùa thế?"

Làn khói ngơ ngác một lúc rồi mới cố hết sức bay đến, lơ lửng trước mặt cô để tiếp tục dẫn đường. Có lẽ đây chính là làn khói chưa từng bị sự hiện đại hóa "đánh đập" — lẽ ra các thủ đoạn huyền học cũng nên cập nhật cấp tiến một chút chứ!

*Cho bạn nào không hiểu: ý của đoạn này là xưa giờ các đạo sĩ sẽ cưỡi ngựa hoặc đi bộ chạy theo, tới thời hiện đại lại dùng xe đạp đuổi theo nên nó bỡ ngỡ không bắt nhịp kịp.

Làn khói cực kỳ nỗ lực bay phía trước Cố Ỷ, cố gắng hết mình để theo kịp tốc độ của cô. Ban đầu nó là một làn khói xanh tụ lại thành khối, tuy hình tán nhưng ý không tan, vậy mà trong lúc liều mạng dẫn đường, nó đã mất hết dáng vẻ huyền bí ban đầu, chỉ còn lại một đám khói xanh rất bình thường. Chưa đến hai mươi phút, đám khói đã hoàn toàn tan biến.

Cố Ỷ thật sự rất muốn bảo nó"chờ một lát đã", vì còn chưa tìm được người cần tìm thì nó đã bay tản ra mất rồi.

Mấy thứ truyền từ thời xưa này đúng là không đáng tin, không chính xác bằng định vị hiện đại, còn chưa đến nơi đã tan mất tiêu. Cố Ỷ dựng xe đạp điện qua một bên, bước xuống xe rồi nhìn quanh, cảm thấy chỗ này hơi quen mắt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!