Chương 28: Ngài không muốn có được cô ta sao

Việc Cố Ỷ không hành động theo lẽ thường hiển nhiên khiến Lý Diễm Hồng và con ác quỷ sau lưng bà ta đều khựng lại.

Trong đôi mắt đờ đẫn của Lý Diễm Hồng hiện lên chút do dự. Bà ta vẫn cầm con dao dính máu trong tay, trông vô cùng kinh khủng, nhưng giọng nói lại khàn khàn, giống hệt như giọng đã gọi Nhân Nhân đêm qua.

"Cô ấy... cô ấy chưa từng hại Nhân Nhân..."

Lời này của Lý Diễm Hồng vừa thốt ra đã lập tức bị con ác quỷ phía sau phản bác lại: "Bà quên tôi đã nói gì với bà rồi sao? Chúng ta vừa mới giết hai người, nhưng bà cũng thấy đám cảnh sát đó đuổi gắt gao thế nào rồi đấy! Tôi phải vất vả lắm mới giúp bà thoát khỏi bọn chúng! Giờ mà không giết thêm người thứ ba, thì cảnh sát sẽ bắt được bà đấy!"

"Đến lúc đó thù của Nhân Nhân phải làm sao bây giờ?! Chỉ có cách ăn cô ta! Cô ta là món đại bổ, chỉ cần ăn cô ta, tôi sẽ trở nên rất mạnh, rất rất mạnh! Một khi tôi mạnh rồi, đám cảnh sát đó chẳng là gì cả! Mối thù của Nhân Nhân, bà có thể tự tay trả!"

Lúc này, Cố Ỷ chỉ cảm thấy mình cực kỳ vô tội. Gì mà "món đại bổ"? Ăn cô rốt cuộc có bổ thật hay không thì chưa biết, nhưng có thể đừng nói thẳng trước mặt cô như vậy không!?

Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng Cố Ỷ cũng phải thừa nhận con ác quỷ này thật sự rất giỏi... "đấu võ mồm". Vốn ánh mắt của Lý Diễm Hồng đã lộ ra vẻ do dự, nhưng sau mấy câu của con ác quỷ, ánh mắt bà lập tức trở nên kiên định, thậm chí còn mang theo sát ý khi nhìn cô.

Cố Ỷ hiểu rõ, dựa vào khẩu chiến thì chắc chắn không thắng được nó.

Nếu không thể dao động kẻ địch về mặt tinh thần, vậy thì chỉ có thể khiến nó dao động bằng... phương pháp vật lý.

Ra tay trước thì chiếm thế thượng phong, ra tay sau thì chuốc lấy thiệt thòi, nhất là khi Lý Diễm Hồng còn đang cầm dao. Nếu không tước vũ khí của bà ta trước, thì rất dễ xảy ra sự cố trong lúc giằng co sau này.

Cố Ỷ nghĩ rất rõ ràng. Ngay khi thấy ánh mắt của Lý Diễm Hồng bắt đầu thay đổi, cô lập tức lao người về phía trước, chém mạnh vào cổ tay bà ta, nhanh chóng tước con dao.

Trước đây Cố Ỷ từng suy đoán: việc Lý Diễm Hồng có thể chạy nhanh như vậy hoàn toàn là do ác quỷ nhập thể. Trong tình huống này, thể lực, tốc độ và sức mạnh của bà ta đều có thể vượt trội hơn cô, nhưng về kỹ thuật thì chắc chắn cô giỏi hơn!

Quả nhiên không ngoài dự đoán của Cố Ỷ, ngay trong lần giáp mặt đầu tiên, cổ tay của Lý Diễm Hồng bị đánh trúng, không thể giữ nổi con dao khiến nó rơi xuống đất. Bà ta hoảng hốt, theo phản xạ lùi lại một bước.

Con dao rơi xuống phát ra tiếng keng, còn xoay một vòng trên mặt đất.

Thấy Lý Diễm Hồng vừa lùi bước, Cố Ỷ lập tức đưa chân ra đạp lên thân dao, rồi đá mạnh ra sau. Con dao bị cô đá bay đi mấy mét, tạm thời cả hai bên đều không thể với tới.

Theo lẽ thường, lúc này Cố Ỷ nên lập tức lao đến quấn lấy Lý Diễm Hồng, tìm cách khống chế hành động của bà ta. Nhưng trên người Lý Diễm Hồng phủ đầy hắc khí, hơn nữa khi nãy chạm vào cổ tay bà ta, Cố Ỷ còn cảm thấy lạnh đến đau nhói. Cô nhận ra rằng đánh cận chiến với đối phương lúc này là một ý tưởng không hay.

Nếu Lý Diễm Hồng là người có kinh nghiệm, lẽ ra bà ta sẽ lập tức tiến tới cuốn lấy Cố Ỷ. Nhưng bà ta chỉ là người ngoài nghề, nên phản ứng đầu tiên sau khi dao rơi là chạy đi nhặt lại, điều này khiến trọng tâm cơ thể của bà ta càng thêm bất ổn.

Cố Ỷ chớp lấy thời cơ, tung một cú đá vào mắt cá chân của Lý Diễm Hồng, phá vỡ trọng tâm của bà ta, muốn khiến đối phương ngã xuống. Nhưng Lý Diễm Hồng lại không ngã, con ác quỷ đang nằm rạp trên lưng bà ta túm chặt lấy lớp áo dày của bà, gắng sức giữ cho thân thể bà ta đứng vững.

"Má nó!"

Cố Ỷ không nhịn được bật tiếng chửi, như vậy là chơi ăn gian! Quá ăn gian luôn! Làm sao có thể như thế chứ!?

Nhưng thứ ăn gian hơn... vẫn còn ở phía sau.

Rõ ràng con dao khi nãy đã bị Cố Ỷ đá bay rất xa, trong tình cảnh cả hai đều đang đề phòng nhau thì vốn dĩ chẳng ai có cơ hội nhặt được nó. Vậy mà một tia hắc khí từ người con ác quỷ kia lại trườn dọc theo cánh tay của Lý Diễm Hồng, rồi giống như tơ nhện của Người Nhện, "tách" một tiếng bám chặt vào chuôi dao, sau đó nhanh chóng kéo nó trở lại tay Lý Diễm Hồng.

Cố Ỷ chết lặng. Đây là lần đầu tiên cô gặp đối thủ "bật hack" như vậy, đừng nói là đánh thắng, cô thậm chí còn không biết nên đánh kiểu gì!

Tuy nhiên, Cố Ỷ vẫn vùng vẫy chống đỡ một lúc. Nhưng dưới sự phối hợp tấn công của Lý Diễm Hồng và con ác quỷ, cô vẫn bị sơ hở rồi ngã nhào xuống đất. Lý Diễm Hồng liền cầm dao lao tới, đè lên người cô, giơ cao con dao lên.

Trong ánh mắt của Lý Diễm Hồng vẫn còn đôi chút dao động, nhưng con ác quỷ không ngừng thì thầm bên tai bà ta. Ánh mắt của Lý Diễm Hồng trở nên ngày càng kiên định.

Bà ta còn vừa nâng dao lên vừa khẽ lẩm bẩm: "Xin lỗi, cô là người vô tội... nhưng tôi muốn báo thù cho con gái mình! Chỉ cần giết cô, nó sẽ có thêm sức mạnh, tôi mới có thể trả thù cho con gái mình!"

Cố Ỷ không nhịn được thở dài một tiếng. Giữa mạng sống của mình và của Lý Diễm Hồng, cô vẫn chọn... mạng của mình.

Cô nhẹ giọng gọi một tiếng: "Vợ ơi."

Trong đôi mắt của ác quỷ lóe lên vẻ kinh ngạc, nhưng chỉ thoáng chốc sau, toàn bộ ánh nhìn đã phủ kín sự sợ hãi. Nó kéo mạnh Lý Diễm Hồng lùi lại, lùi xa đến cả chục mét.

Một làn sương đen đặc cuồn cuộn tuôn ra từ cái bóng của Cố Ỷ, bộ hỉ phục đỏ rực như máu trải dài trên mặt đất. Chỉ chốc lát sau, bóng hình của Khương Tố Ngôn hiện ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!