Khương Tố Ngôn nhiều lúc thật ra rất dễ hiểu, mà Cố Ỷ lại là một người thông minh, là kiểu thông minh khéo léo, biết đối nhân xử thế.
Cô rất giỏi trong việc đoán suy nghĩ người khác, trong giao tiếp hằng ngày luôn khiến người ta cảm thấy được thỏa mãn về mặt tâm lý, nhờ vậy mà dễ dàng biến người khác thành bạn mình.
Tâm tính của Cố Ỷ khá lạnh nhạt, một phần cũng vì lòng người trong mắt cô quá dễ nhìn thấu.
Khương Tố Ngôn là một con quỷ, nhưng trong mắt Cố Ỷ, phần lớn thời gian suy nghĩ của nàng chẳng khác gì con người cả.
Vì vậy ngay lúc này, Cố Ỷ cũng biết rất rõ, Khương Tố Ngôn đang nghĩ gì.
Cô hiểu rõ động cơ khiến Khương Tố Ngôn đứng ra đe dọa Trần Tư Nam là gì, cũng hiểu tại sao nàng ta không nói về luồng hắc khí đang tụ trên đầu mình, lại càng hiểu rõ lý do vì sao nàng ta làm như vậy.
Thật ra, Khương Tố Ngôn rất ác liệt, chỉ từ những chuyện này thôi là có thể thấy được phần nào.
Hôn ước giữa Khương Tố Ngôn và cô vốn không phải do nàng muốn, mà là do bị ép buộc. Cố Ỷ hiểu điều đó rất rõ, vì chính Khương Tố Ngôn từng nói vậy.
Từ điểm này suy ra, có thể rút ra nhiều kết luận: Khương Tố Ngôn thật ra không hề thích cô, ít nhất là không thích theo kiểu một vị hôn phu thực sự. Nếu phải nói, thì sự yêu thích của Khương Tố Ngôn dành cho cô càng giống với kiểu con người yêu chó yêu mèo hơn.
Nàng ấy thích vuốt ve Cố Ỷ, thích hơi ấm trên người cô, cũng giống như Cố Ỷ thích vuốt ve chó mèo vậy. Bộ lông của chúng mượt mà, nhiệt độ cơ thể cao hơn người, ôm trong lòng rất dễ chịu — đó là lý do Cố Ỷ yêu thích chó mèo, và cũng là lý do Khương Tố Ngôn thích cô.
Nhưng về phương diện khác, Cố Ỷ lại là vị hôn phu bị ép gán cho nàng, nên trong lòng Khương Tố Ngôn chắc chắn cũng rất mâu thuẫn.
Nàng bảo vệ Cố Ỷ, cho cô mượn hồn lực, về bản chất chẳng khác gì lúc ghẹo chó ghẹo mèo. Cho mượn xong nàng lại ác liệt đứng nhìn Cố Ỷ vì hồn lực mà bị nhiễm hắc khí, rồi dần dần bị hắc khí bao trùm, cuối cùng một ngày nào đó gặp tai họa đẫm máu mà chết, sau đó bị nàng ta đưa về âm phủ.
Cố Ỷ hiểu rất rõ những suy nghĩ ấy.
Chỉ là, hiểu thì hiểu, nhưng Cố Ỷ tuyệt đối không thể chấp nhận được.
Dù sao thì cô không muốn chết. Cô muốn sống, cho dù cha mẹ qua đời cũng không khiến cô suy sụp đến mức từ bỏ mạng sống. Trong hoàn cảnh như vậy, làm sao Cố Ỷ có thể cam tâm chờ chết được?
Sau khi bị Khương Tố Ngôn đe dọa, Trần Tư Nam cũng không còn tự nhiên như lúc trước nữa, rõ ràng là dè dặt đi thấy rõ. Nhưng đến lúc đòi tiền thì lại không hề khách sáo.
"Năm ngàn tệ, giá chốt, tôi dạy chị cách đuổi ma quỷ nhập xác. Nếu chị dẫn người đến trước mặt tôi, tôi sẽ lấy giá hữu nghị, chỉ cần một ngàn thôi, giúp chị trừ ma."
"Cái giá hữu nghị của nhóc có phải hơi cao quá không? Năm ngàn tệ tương đương với cả tháng lương của rất nhiều người rồi, chị chỉ là một sinh viên nghèo, lấy đâu ra nhiều tiền thế?"
Chuyện tiền bạc thì Cố Ỷ tuyệt đối không nhường nhịn. Tuy lúc nãy lời cảnh tỉnh của Trần Tư Nam cô vẫn ghi nhớ trong lòng, nhưng nói đến tiền thì miễn bàn.
Nếu không sợ làm hỏng cuộc thương lượng, Cố Ỷ thậm chí muốn nói: "Chị là sinh viên, phải miễn phí cho chị chứ!"
Cố Ỷ thật sự muốn bày ra bộ mặt không biết xấu hổ, nhưng cô cũng biết nếu nói vậy ra miệng thì rất có thể bị Trần Tư Nam đuổi thẳng ra cửa.
Trần Tư Nam bên kia vẫn đang tranh luận rất có lý: "Chị nhìn tôi đi, chỉ là một học sinh cấp hai, còn phải nuôi ba sư huynh trong đạo quán, còn phải lo chi tiêu hằng ngày cho đạo quán nữa, tôi dễ dàng gì? Chị còn mặc cả với một học sinh cấp hai như tôi, có thấy mất mặt không?"
Mất mặt thì mất mặt đi, nhưng tiền vẫn quan trọng hơn.
Cố Ỷ âm thầm nghĩ vậy trong lòng, nhưng ngoài mặt lại thể hiện vẻ thấu hiểu: "Chị hiểu nhóc mà, nhưng chị chỉ là một sinh viên không cha không mẹ, bên người còn có một con quỷ, chị cũng đâu có tiền đâu."
Không khí bỗng chốc trở nên căng thẳng, cuối cùng Cố Ỷ tung ra bài cảm tình: "Chúng ta không phải bạn bè sao? Nhóc cứ xem như giúp đỡ đứa bạn nghèo khó này một lần đi, giảm giá cho chị, một ngàn, chốt nhé?"
Trần Tư Nam vẫn còn trẻ, không nhìn ra được tâm cơ hiểm độc của một người trưởng thành. Một người phụ nữ có gương mặt đặc biệt xinh đẹp, lại còn mang theo chút đau buồn giả tạo trên mặt, cậu còn lâu mới nhận ra. Nghĩ đến đây là người bạn đầu tiên của mình, dù chị ấy có chết đi cậu cũng sẽ không thấy cắn rứt lương tâm mấy, Trần Tư Nam cắn răng: "Được rồi... nhưng giá này chị đừng có nói ra ngoài đấy."
Vừa nói, cậu vừa lấy điện thoại trong túi ra, mở mã thanh toán.
Cố Ỷ quét mã, kết quả Trần Tư Nam nghe thấy là: "Ting, tài khoản nhận được 200 tệ." Cậu sững sờ: "Sao lại là 200?"
Cố Ỷ hơi chột dạ: "Tiền đặt cọc đó, nhóc cũng biết chị nghèo mà, bốn tháng mỗi tháng chị trả góp 200 tệ, chị chỉ có thể trả góp thôi."
Chỉ riêng 200 tệ tiền đặt cọc này thôi mà trong lòng Cố Ỷ đã như đang rỉ máu. Đây là số tiền cô phải rất vất vả mới đòi lại được từ tên hòa thượng kia, tiền còn chưa kịp làm ấm túi, thoắt cái đã chuyển vào tài khoản của Trần Tư Nam rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!