Chương 14: Sổ tay kinh doanh tiệm vàng mã

Sau một ngày học hành xong xuôi, Cố Ỷ xách theo túi lớn túi nhỏ lên xe buýt, quay về tiệm vàng mã.

Đem đồ đạc nhét hết vào trong tiệm, việc đầu tiên Cố Ỷ làm là đi mua một ít hương đèn. Lần này cô cố ý đến một cửa tiệm hương đèn xa hơn một chút, dựa theo kiến thức học được từ trên mạng, nói chuyện nảy lửa với bà chủ tiệm, cuối cùng mặc cả được một đôi nến và một bó hương với giá 15 tệ.

"Chất lượng tốt thì lần sau tôi lại đến tìm chị."

Quăng lại một câu như thế, cô lập tức xách chiến lợi phẩm chạy mất.

Cố Ỷ nghiêm chỉnh đốt hương, châm nến dâng lên cho Khương Tố Ngôn, còn mở điện thoại ra, đặt tấm ảnh bài vị mà hôm qua cô vừa chỉnh bằng app lên bàn thờ.

Đợt hương đèn lần này chất lượng không đến nỗi tệ, Khương Tố Ngôn không chê bai đến mức không đáng một xu, nhưng cũng chẳng có lời khen nào, chỉ phán một câu: "Tạm tạm."

An ủi xong "bà lớn" mà mình đã cưới về nhà, Cố Ỷ bắt đầu chuẩn bị mở tiệm. Dù rằng bị họ hàng "hố hàng" ép cô rước một cô vợ về, nhưng không thể vì thế mà vứt bỏ những điều ông căn dặn. Dù sao ông cũng để lại cho cô một cái Big House thế này cơ mà.

Hai ngày trước, Cố Ỷ đã dọn dẹp tiệm vàng mã sạch sẽ, hôm nay chỉ cần tháo hết những tấm ván gỗ che cửa chính ra là có thể chính thức mở tiệm. Cô mở cửa bên hông, lần lượt tháo từng tấm ván gỗ, xếp gọn gàng sát vách tường ngoài tiệm.

Cửa chính mở toang, ánh sáng tràn vào làm tiệm sáng sủa hẳn lên, không còn vẻ âm u như trước. Cửa hàng vốn mang âm khí giờ cũng sáng sủa như dương gian.

Cố Ỷ ngồi sau quầy ở cửa tiệm. Có vẻ họ hàng rất coi trọng nơi này, vì quầy được làm bằng kính và gỗ thịt hẳn hoi. Qua lớp kính có thể nhìn thấy một đống giấy tiền vàng mã, chắc là do lão Cố tự tay gấp.

Cố Ỷ ngồi ở quầy có hơi buồn chán, tiện tay mở hộc tủ bên cạnh ra lục lọi, không ngờ lại tìm được một cuốn sổ nhỏ.

"Sổ tay kinh doanh tiệm hàng mã..." Cô lẩm bẩm tên cuốn sổ viết dọc, rồi thổi bay lớp bụi phủ trên đó, khóe môi cong lên.

Thật không ngờ, lão Cố lại chuẩn bị lắm thứ cho cái tiệm nhỏ xíu này. Còn giấu cuốn sổ trong hộc tủ, nếu không phải Cố Ỷ quá chán nên ngồi lục thì chắc chẳng bao giờ phát hiện ra.

Phủi bụi xong, cô mở trang đầu tiên ra. Vừa nhìn đã thấy viết: "Việc đầu tiên chúng ta phải làm, là cảm nhận được hồn lực..."

Cố Ỷ đóng sầm cuốn sổ lại, liếc nhìn tiêu đề viết tay trên bìa, Sổ tay kinh doanh tiệm hàng mã, rồi lại mở ra, tiếp tục đọc dòng thứ hai: "Hồn lực là sức mạnh gắn với linh hồn. Thông qua việc sử dụng hồn lực, người tu đạo có thể chiến đấu với quỷ hồn..."

Cố Ỷ lần nữa đóng sập cuốn sổ lại, hít sâu một hơi, sau đó không nhịn được mà bật thốt: "Má ơi!"

Nếu là ba ngày trước, chắc chắn Cố Ỷ sẽ cho rằng đây là lão Cố lên cơn hồi teen, viết linh tinh cho vui. Dù sao thì một người như lão Cố, đã mở tiệm vàng mã thì ắt hẳn cũng không giống mấy kiểu bị hội chứng tuổi teen cấp độ nặng, rảnh rỗi viết teenfic, nói gì đi nữa thì mấy dòng này không thể coi là thật được.

Nhưng Cố Ỷ của hôm nay, sau khi trải qua bao chuyện có thể dọa chết người gần đây... cô cảm thấy khả năng những điều viết trong sổ là sự thật rất cao.

Nghĩ lại những gì Khương Tố Ngôn từng nói, nàng ấy bị tổ tiên nhà họ Cố tính kế, điều đó chứng tỏ từ cả ngàn năm trước, tổ tiên nhà họ Cố đúng là có chút bản lĩnh. Dù rằng cho đến xã hội hiện đại, Cố Ỷ chưa từng phát hiện nhà mình có gì đặc biệt. Mỗi dịp Tết theo bố mẹ về quê, cô cũng chẳng thấy nhà họ Cố có gì ngầu lòi cho cam.

Giờ đây cuốn sổ nhỏ đột nhiên xuất hiện kia đang nói với Cố Ỷ một điều rằng: tổ tiên của cô thật sự đỉnh của chóp.

Tổ tiên siêu đỉnh không những để lại cho cô một cuốn sổ tay, mà lại còn là sổ dạy cách đối phó với ma quỷ nữa chứ. Tổ tiên thật sự đúng là tuyệt cờ lờ vời!

Chỉ tiếc là... giá mà tổ tiên đừng chơi xấu hố cô cưới một nữ quỷ thì tốt biết bao!

Từ lúc mông vừa chạm ghế, Cố Ỷ không đứng dậy thêm lần nào, chuyên tâm nghiền ngẫm cuốn sổ nhỏ kia. Trong đó viết rất nhiều thứ, thậm chí còn bao gồm cả truyền thuyết về tu luyện. Tổ tiên họ Cố giỏi nhất chính là dùng giấy, từ những món vàng mã cho đến các hình nhân bằng giấy cắt ra, đều là sở trường của tổ tiên nhà cô.

Tổ tiên viết trong sổ rằng, cách dùng hình nhân giấy vô cùng đơn giản, chỉ cần nhét hồn lực của mình vào bên trong tờ giấy...

"Nghe thì đơn giản thật đấy..." Cố Ỷ chỉ biết câm nín. Vì trong sổ còn ghi rõ: Người chưa từng tu luyện, hồn lực yếu ớt. Nếu tùy tiện nhét hồn lực vào hai con hình nhân thì rất dễ bị cạn kiệt rồi chết.

Cố Ỷ không muốn chết vì hồn lực khô kiệt, thế là lập tức lật tới chương "Cách sử dụng và tăng cường hồn lực". Cô đọc một lúc mới hiểu ra cách tăng cường hồn lực cho mình. Phương pháp rất đơn giản: kí kết khế ước với ma quỷ, giao dịch với họ, từ đó nhận được hồn lực.

Tất nhiên, nếu là tu sĩ thuộc phe tà ác, thì sẽ dùng vũ lực cưỡng ép, trực tiếp đoạt lấy hồn lực của ma quỷ...

"Xì..." Cố Ỷ nghĩ nghĩ, hình như cô thật sự có thể cưỡng ép ma quỷ.

Cô quay đầu nhìn Khương Tố Ngôn, người kia đang lơ lửng phía sau, nghiêng người về phía trước, dường như đang lén nhìn cuốn sổ nhỏ trong tay Cố Ỷ.

Thấy Cố Ỷ quay lại, Khương Tố Ngôn lập tức ngồi ngay ngắn: "Có chuyện gì sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!