80 có chút hiếu kỳ về cuộc sống tình cảm của Đại Nguyên.
"Cậu rốt cuộc là quen quá nhiều hay là không có quen bạn trai hả? Thẳng thắn nói xem"
Đại Nguyên hút thuốc Davidoff, mắt nhìn xa xăm về phía trước, trầm mặc thật lâu, tựa hồ đang tự hỏi có chuyện gì khiến nàng không suy sụp, còn chưa chờ 80 tiếp tục truy hỏi, đột nhiên cảm xúc chuyển biến, biến thành điệu bộ cười đùa hí hửng: "Cho tôi một buổi tuyệt vời hết bao nhiêu đây"
80 trừng mắt: "Không đứng đắn"
Đại Nguyên cười ha ha, ném thuốc lá xuống đất, động tác tuỳ ý tiêu sái.
Đại Nguyên tốt nghiệp đại học xong đã từng làm qua rất nhiều công việc khác nhau, ở tất cả tầng lớp xã hội đều đã trải qua, cho đến khi nàng gia nhập công ty điện ảnh và truyền hình Thiên Minh cùng 80 cũng đã 26 tuổi, tuy nhiên bề ngoài nàng vẫn rất trẻ trung thong long lẫn bình thản, tức giận vui cười gì khi làm việc đều khiến 80 cảm thấy yên tâm.
Bởi vì mối quan hệ công việc nên thời gian tiếp xúc với nhau rất nhiều, 80 gặp qua rất nhiều người, không ít người nàng có thể đọc được tâm tư, tốt xấu gì cũng bộc lộ ra ngoài, một số người cực lực che dấu bản chất thật của mình, thế nhưng rốt cuộc vẫn không thể che dấu hết nội tâm chân thật bên trong, nhưng Đại Nguyên lại là loại người mà 80 hoàn toàn không thể hiểu hết được.
Là vì cảm giác thần bí sao? 80 không biết mình vì sao lại luôn muốn đi tìm hiểu cảm xúc bên trong của Đại Nguyên, thế nhưng Đại Nguyên cự tuyệt bất cứ người nào muốn đi vào cuộc sống của nàng, cho nên 80 chỉ biết một chuyện rõ ràng nhất về nàng chính là một kẻ cuồng công việc.
"Hoặc là cậu căn bản không có hứng thú với đàn ông?" Lại y như lần trước nói chuyện phím, 80 hỏi
"Đối với đàn ông không có hứng thú sao? Hẳn là cậu cảm thấy tôi có hứng thú với phụ nữ chăng?" Đại Nguyên đột nhiên đến gần 80, hai tay đặt trên vai 80, bộ dạng mập mờ: "Đồng nghiệp 80 muốn tự mình nghiệm chứng không?"
80 đảo mắt quay đầu: "Thôi đi, nếu tôi muốn tự mình nghiệm chứng, cậu có dám tiếp nhận không?"
"Tôi có gì không dám?" Nhìn không rõ là nàng bị khích tướng hay là thật. Đại Nguyên dãn thân người, thật sự đem môi đụng chạm, dừng ở bên môi 80, hơi thở nóng hổi thỉnh thoảng phà đến khiến 80 đỏ mặt:" Chỉ sợ cậu không dám... cậu mới là có hứng thú với phụ nữ đúng không?"
80 mạnh mẽ quay đầu đi, nhìn thẳng vào mắt Đại Nguyên. Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, vô luận tâm sự nàng chất chứa sâu thẳm cỡ nào thì trong mắt cũng sẽ lộ ra cảm xúc chân thật, thế nhưng... vì sao khoảng cách gần như vậy, thấy rõ ràng như vậy, lại không cách nào hoá giải người phụ nữ này?
"Cậu... thật sự muốn thử một chút sao?" Đầu lưỡi 80 muốn thắt lại rồi.
"Cậu đang muốn đánh cuộc xem tôi có dám hôn cậu không?" Ngược lại bị Đại Nguyên nhìn thấu tâm tình!
"Cậu là gái thẳng, sẽ không hôn nữ" 80 thật sự đánh cuộc với chính mình.
Đại Nguyên đỡ cái ót 80, vây khốn cả người nàng, một bộ không cho nàng cơ hội chạy thoát: "Ah? Tôi cũng chưa từng nói mình là gái thẳng, lần này.... cậu khích tướng tôi, đừng có hối hận đó..." Nói xong một nụ hôn lập tức muốn rơi xuống, trong lòng 80 kinh hoảng, vội vàng đẩy Đại Nguyên ra, cũng không quay đầu mà chạy mất.
"Ah ha ha ha...." Đại Nguyên nhìn bóng lưng cuốn quýt chạy trối chết của 80, cười đến mức sắp không đứng vững. Sau khi cười xong thì ánh mắt trở nên xa xăm, một lần nữa đốt thuốc hút.
"Người yêu..." Tự nhủ "Yêu nam cùng yêu nữ có gì khác nhau? Đều là người, đều giống như thế, thế gian này, ở đâu có tình yêu chân thật nữa?"
"Tình yêu chân thật" là từ chỉ tồn tại trong đầu kẻ ngốc hoặc những người chưa từng yêu đương qua, đối với Đại Nguyên, ở thế giới này còn có ai dám phấn đấu quên mình vì tình yêu chứ?
Kỳ thật Đại Nguyên không nói dối, tình sử yêu đương của nàng rất phong phú, nhiều như sao trong đêm mùa hè, nhiều đến không kể xiết. Từ trường cấp hai đã có rất nhiều vật thể không biết tại sao đảo quanh nàng, từ thời điểm đó nàng được huấn luyện thành một chiến binh bất khả chiến bại đối phó với những người không có bổn sự với mình. Không đắc tội ai, thế nhưng cũng không đối xử thật tâm với ai khác, cho người ta cảm thấy mập mờ.
Bởi vậy miệng nàng nói luôn không tốt như vậy.
"Hoa Tâm" chính là từ nàng thường được đánh giá.
"Có gì không, bất quá hoa tâm thì sao? Tôi là người cung nhân mã, rất dễ hiểu mà đúng không?" Nàng đều đem hết tội lỗi của mình đổ cho chòm sao của nàng, ngụ ý ta hoa tâm là do trời sinh, thiên tính cho phép, không cách nào thay đổi, đương nhiên lão tâm cũng không muốn sửa.
Sao bao quanh mặt trăng cũng là do ánh sao cố tình, chẳng lẽ đổ lỗi cho ánh trắng hay sao?
Lên đại học, nàng có một người bạn cũng giống như 80 không hiểu rõ nàng, hỏi nàng: "Cậu có thật sự nghĩ đến, cảm giác thật lòng đối đãi với người khác sẽ thế nào không? Đem tất cả những thứ cậu có trao cho một người, trong mắt chỉ có người đó? Biết rõ cái gì gọi là duy nhất không?"
"Duy nhất à?" Đại Nguyên cười "Tôi đương nhiên biết, không phải là toàn tâm toàn ý sao? Vậy thì sao, vậy thì khó khăn thế nào, tôi cũng biết rõ"
Bằng hữu nhịn không được muốn mở mắt nàng
"Khó chính là... tôi chưa gặp được cái gọi là duy nhất kia."
Bởi vì từ nhỏ có rất nhiều người vây quanh nàng, tiếp xúc nhiều người, phát hiện con người không quan trọng đến vậy, bởi vì bề ngoài nàng cùng điều kiện gia đình khá tốt nên có thể dễ dàng kết bạn hoặc thậm chí nhận được tình cảm của người xa lạ, còn những người có ngoại hình bình thường gia thế cũng không giàu thì phải sống cô độc hiu quạnh sao? Cho nên một người tốt với một người dựa vào tiêu chuẩn gì? Chẳng qua vì một chút lợi ích, một chút dụ dỗ mà sinh ra cảm xúc ngắn ngủi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!