Lớp tám cứ qua loa như vậy mà quyết định xong tiết mục biểu diễn, một tiết mục khác là bài múa hiện đại của nhóm 7 bạn học Omega, không liên quan đến Giang Thần và Cố Hâm mấy.
Thế là đã đầy đủ hai tiết mục của một lớp.
Một ngày học kết thúc, Giang Thần làm cá ướp muối cả một ngày dài đang chuẩn bị đi về nhà, lại bị Dương Tú gọi quay lại: "Giang Thần, cậu không thể đi, cậu phải ở lại một lát."
"Làm gì?" Có danh tiếng trung học 19 trợ giúp, Giang Thần trong mắt các bạn học nhiều hay ít cũng có một ít hình tượng của giáo bá.
Đương nhiên, Giang Thần buồn ngủ cả một ngày đã quên mất chuyện hợp tấu rồi.
Dương Tú nói: "Hợp tấu với lớp trưởng đó, cậu không quên chứ, bây giờ không muốn tham gia nữa vẫn còn kịp."
Vừa dứt lời, mấy Omega đều quay đầu lại nhìn chằm chằm vào cậu, ước gì ngay lập tức nghe được tin tức rút khỏi tiết mục này từ trong miệng Giang Thần.
Nhưng Giang Thần đang muốn bóp nát mầm mống yêu sớm của Cố Hâm, sao có thể nhường chỗ, nâng cằm lên nói: "Không tham gia nữa sao? Không có khả năng".
Piano là chuyện nhỏ, yêu sớm mới là chuyện lớn.
Vệ Mông còn đang muốn gọi Giang Thần cùng đi chơi bóng rổ, không ngờ cậu lại định đi luyện đàn: "Thần nhi, mày muốn lên sân khấu biểu diễn thật sao? Buổi sáng không phải là mày nói đùa à?"
Giang Thần nghiêm túc đàng hoàng nói bừa: "Ai bảo thế, tao rất chân thành đấy, tao phải cống hiến sức lực của mình cho lớp chúng ta chứ."
Dương Tú trong lòng tự nhủ mình còn hi vọng Giang Thần nói đùa cơ đấy, làm việc công nhưng có lòng riêng, chức ủy viên văn nghệ này thật khó làm.
Giang Thần bây giờ không muốn luyện đàn cũng không muốn đánh bóng rổ, cậu nhìn về phía Cố Hâm còn đang nói chuyện với Tưởng Nhất Bách.
"Cố Hâm, ông muốn luyện đàn hay luyện bóng?"
Cố Hâm nghe tiếng cậu, quay đầu lại: "Tôi luyện bóng trước."
Giang Thần nói với Dương Tú: "Nhìn đi, người ta muốn luyện bóng, một mình tôi sao luyện được, hay là chờ Cố Hâm rảnh rồi luyện nhé."
Dương Tú: "Nhưng hai người định đàn khúc nào, giáo viên âm nhạc có thể hướng dẫn một chút."
Cố Hâm đi tới gần: "Cuối tuần tớ với Giang Thần sẽ thương lượng, sau đó sẽ báo với giáo viên âm nhạc."
Dương Tú: "Đành thế vậy, lớp trưởng, cậu chú ý một chút nhé".
Cậu ta ám chỉ người từ khai giảng đến giờ vẫn khiến các giáo viên để ý đến – Giang Thần.
Cậu ta không thể hiểu nổi, có nhiều Omega muốn hợp tác đến vậy, tại sao lớp trưởng lại chọn Giang Thần.
Cố Hâm nghe lời Dương Tú xong, không trả lời, mà quay sang hỏi Giang Thần: "Cùng tôi đi luyện bóng hay về nhà trước?"
Giang Thần đương nhiên muốn về nhà làm một con cá ướp muối, nhưng về đến nhà sẽ lại phải nghe mẹ lải nhải lầm bầm, nên dứt khoát chọn đi cùng Cố Hâm luyện bóng, cậu có thể đứng bên cạnh xem.
"Tôi xem ông luyện bóng."
Trường của họ tương đối có điều kiện, trong sân bóng mở điều hòa, nhiệt độ bên trong mát mẻ hơn bên ngoài rất nhiều, Giang Thần chưa từng vào trong sân bóng rổ, cậu cảm thấy mình đã tìm được một vùng đất tuyệt vời để ngủ, vào sân bóng một cái, cậu nhanh chóng tìm một nơi có thể dựa dẫm nghiêng ngả ngã vào đó.
Thế nhưng cậu không nhắm mắt nghỉ ngơi đượcngay như dự đoán, bởi vì cách đó không xa có một đám bạn học Omega, mỗi khi đội viên đội bóng rổ tạo ra một động tác có độ khó cao họ lại phát ra những tiếng hô hoán trầm thấp, thỉnh thoảng cũng nhỏ giọng thảo luận với nhau.
Giang Thần còn có thể nghe thấy cái tên Cố Hâm từ miệng họ.
Lúc họ đi học, chỉ cần đến ngày lễ nào đó, mặt bàn Cố Hâm chắc chắn sẽ bị muôn vàn món quà đủ kiểu dáng che lấp, thường xuyên có các Omega thổ lộ tỏ tình với hắn, thậm chí Beta cũng chạy tới tham gia náo nhiệt.
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Trên lý thuyết, Giang Thần hẳn đã quen thuộc từ lâu, thế nhưng cậu vẫn luôn thấy những Omega vây quanh Cố Hâm này rất đáng ghét, thổ lộ với Cố Hâm ngay cả khi hắn đang đi cùng cậu, hoặc cố ý đụng vào hắn để làm quen, chắc là học qua tiểu thuyết và phim ảnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!