Chương 48: (Vô Đề)

Những người đáng lẽ phải giải tán tại chỗ để về lớp đều dừng bước chân lại.

Những người đứng xa khu vực của lớp 12/10 không biết chuyện gì đang xảy ra ở đó, nhưng những người đứng gần sẽ làm loa truyền thanh.

Những âm thanh đó truyền từ miệng người này đến tai người khác, rồi từ miệng người đó lại truyền đi tiếp.

Cứ lặp đi lặp lại.

"Ôi trời, là Lục Chấp, cậu ta từ chối Trì Cẩn Hiến rồi!"

"Quan trọng là từ chối quá tàn nhẫn."

"Tàn nhẫn thế nào?"

"Cậu ta nói Beta thật ghê tởm."

"Chờ lâu như vậy, tưởng rằng không thể thấy cảnh Trì Cẩn Hiến bị từ chối thẳng thừng này, không ngờ đến khi tốt nghiệp lại có một cú sốc vào phút chót, nói thật thì… Lục Chấp cũng bị điên rồi."

"…"

Trì Cẩn Hiến vẫn đứng đó, cậu không thể hiểu nổi, cậu…

"Đệt, Lục Chấp! Đồ khốn, bốp —!" Đột nhiên, khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, một bóng người nhanh chóng xông qua đám đông đến trước mặt Lục Chấp, túm lấy cổ áo cậu và đấm một cú!

Âm thanh đó chỉ nghe thôi đã thấy đau.

Lục Chấp quay mặt sang một bên, cậu không đánh trả.

Thích Tùy Diệc tức đến mức lồng ngực phập phồng không thể kiểm soát, nhìn thấy bộ dạng chết lặng của người trước mặt, tròng trắng mắt cậu ấy đã nổi lên một lớp máu đỏ vì giận dữ.

Ngay lập tức, nắm đấm siết chặt lại đấm xuống một lần nữa, Lục Chấp vẫn không tránh.

Chưa đầy hai giây, hiện trường đã trở thành một trận đánh một chiều.

Thích Tùy Diệc vừa vung nắm đấm vừa giận dữ hỏi cậu: "Đồ súc sinh! Mày phải ghê tởm đến mức nào mới có thể làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy!"

"Mở miệng nói chuyện! Câm rồi à? Vừa nãy nói hay lắm mà?!"

"…Tiểu Tùy, Tiểu Tùy." Khi Thích Tùy Diệc còn muốn vung cú thứ tư, Trì Cẩn Hiến cuối cùng cũng hoàn hồn, vội vàng xông lên kéo tay cậu ấy.

Thích Tùy Diệc hất tay cậu ra, nói: "Mày đừng kéo tao!"

"Tiểu Tùy, buông tay đi."

Giữa lúc hỗn loạn, Giang Tiến cuối cùng cũng xông từ hàng sau của lớp đến, đến trước mặt mọi người, cậu vội vàng nắm lấy vai Lục Chấp kéo cậu lại, giải thoát cậu ra khỏi tình trạng bị Thích Tùy Diệc túm cổ áo.

Giang Tiến nói: "Thích Tùy Diệc, có gì thì nói chuyện đàng hoàng." Vừa nói xong, cậu vừa quay đầu nhìn Lục Chấp, trầm giọng trách móc, "Cậu biết mình vừa nói cái lời hỗn xược gì không?"

"Tao có cái gì để nói với nó!"

Thích Tùy Diệc vừa nói vừa muốn xông lên, bị Trì Cẩn Hiến ôm chặt lấy eo, nói: "Chú nhỏ! Chú nhỏ! Hôm nay là ngày rời trường, đừng vì chuyện này mà bị kỷ luật, bình tĩnh đi, đừng ra tay, tôi xin cậu đấy."

"Giáo viên, giám thị đến rồi, chú nhỏ, tôi không kéo nổi cậu đâu, cậu đừng ra tay…"

Sức lực giữa Alpha và Beta có sự chênh lệch rõ ràng, để kéo Thích Tùy Diệc đang giận dữ, Trì Cẩn Hiến đã ôm rất chặt, trên mu bàn tay và cổ tay nổi lên những gân xanh và mạch máu.

Thích Tùy Diệc hít sâu mấy hơi, không còn tiến lại gần Lục Chấp nữa, dừng lại tại chỗ.

"Cậu còn muốn qua lại với nó nữa không?" Thích Tùy Diệc cúi đầu, lạnh lùng hỏi Trì Cẩn Hiến.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!