Chương 5: Cọ xát/Li*m lỗ/Bắn t*nh

Trị liệu vẫn cứ tiến hành đâu vào đấy xong xuôi, mỗi khi Trương Kỳ An vừa có dấu hiệu khó chịu là Cố Gia Thụ thành thạo ngậm lấy đầu lưỡi của Beta trao đổi pheromone.

Trước đây hiếm khi được nhìn thấy bóng dáng của Alpha, bây giờ bởi vì cơ thể của cậu nên thời gian hắn ở trong ký túc xá cũng nhiều hơn.

Beta nhu nhược sợ đau nên thường xuyên dựa dẫm vào Alpha muốn trao đổi pheromone, Alpha cũng chiều theo ý cậu. Hai người ở trong phòng riêng môi lưỡi quấn quýt, mút đầu lưỡi của nhau, nước bọt chảy xuống tới cằm cũng không lau đi mà không ngần ngại liếm hết sạch.

Vết đỏ ửng trên mặt Beta hiếm khi biến mất, trải qua vô số lần hôn môi cậu bắt đầu nếm được pheromone của Alpha, mùi vị êm dịu nhưng cũng hơi tê ở đầu lưỡi tựa như vị rượu.

Cho đến một ngày hết sức bình thường, Beta chợt phát hiện trao đổi pheromone chẳng còn tác dụng nữa, ít nhất là trao đổi nước bọt không có tác dụng.

Cậu rất sợ hãi, tuyến thể đau đớn và cảm giác ngứa ngáy như ngày đầu tiên lại xuất hiện ở bụng dưới càng kinh khủng hơn, ngay cả cái nơi đáng xấu hổ cũng đang mấp máy phun ra chất lỏng trong suốt. Trương Kỳ An mặc một chiếc quần short chất liệu cotton màu nâu mát mẻ, quỳ trên giường của Alpha, phía dưới quần ướt đẫm một mảng đã biến thành màu đen sẫm.

"Cố Gia Thụ, ưm…hôn môi hình như hết được rồi, ugh.. phải làm sao đây? Tuyến thể đau quá, bụng cũng khó chịu."

Trương Kỳ An khó chịu dang rộng chân ra một chút, hoang mang lo sợ nắm lấy tay của Alpha.

Cậu càng được chiều chuộng lại càng trở nên yếu ớt hơn, phân hoá thấy đau một chút cũng không chịu nổi.

Alpha tỏ vẻ rơi vào tình thế khó xử, quần áo trên người gọn gàng ngay ngắn, nút áo còn cài đến tận yết hầu. Bàn tay to của hắn vuốt ve khuôn mặt nhỏ ướt dầm dề của Trương Kỳ An, giọng nói trầm khàn lộ ra một chút dục vọng không dễ phát hiện.

"Có hơi nghiêm trọng, để tôi nhìn chỗ đó nào."

1

Cậu co rúm người lại, nhưng bàn tay to của đã đẩy cậu nằm xuống chiếc chăn bông mềm mại. Vòng eo thon run rẩy dưới lòng bàn tay, đầu gối khép chặt, ngay cả ngón chân cũng căng thẳng co rút lại.

"Kỳ An đừng sợ, tôi chỉ nhìn một cái thôi, chắc trong lúc phân hoá xảy ra vấn đề rồi."

Alpha ngựa quen đường cũ nói lời an ủi cậu, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng bàn tay lại cởi thẳng quần cậu ra.

Toàn bộ chiếc quần lót màu trắng tinh đã được cởi bỏ, đôi chân của Beta khép lại chặt hơn, những ngón tay mảnh khảnh trắng trẻo nắm chiếc chăn bông đã thấm đẫm mùi hương của Alpha đến nhăn nhúm.

"Đừng, ở dưới đó, dưới đó…"

Beta còn chưa nói xong thì hơi thở của hắn đột nhiên trở nên nặng nề, sau đó luồng khí nóng ấm lập tức phả vào nơi đang hé mở.

Cậu cắn môi, nghe thấy giọng nói khàn khàn phía sau vang lên.

"Dưới đó bị gì? Trương Kỳ An, dưới đó của em có một cái lỗ nhỏ."

Bí mật bị phát hiện càng khiến Trương Kỳ An cựa quậy muốn tránh né sự khống chế của hắn, cậu thút thít rồi lại lẩm bẩm nói xin lỗi. Alpha sớm đã bị cái lỗ nhỏ trước mắt mê hoặc, đôi mắt vốn trong trẻo nhanh chóng bị bao phủ trong dục vọng nặng nề.

"Em có một cái lỗ nhỏ, hèn chi lại có phân hoá lần hai…"

Yết hầu của Alpha chuyển động lên xuống, khuôn mặt tuấn tú càng đưa lại gần hơn đến nỗi chiếc mũi cao sắp chạm vào mép thịt trắng hồng của Beta.

Trương Kỳ An có làn da trắng trẻo là điều Alpha đã biết từ lâu, nhưng được nhìn tận mắt thấy cái lỗ nhỏ ngây ngô giữa hai chân của Beta, dương vật của hắn vẫn cương lên đến mức sắp đâm thủng quần lót.

Trường học vùng sâu vùng xa chủ trương nhồi nhét giáo dục, Beta tuy gầy nhưng cặp mông cũng tích mỡ do phải ngồi quá lâu, da thịt trắng nõn mềm mại chen chúc trên khung xương nhỏ nhắn.

Đáy chậu không có lông lại trắng mềm như đậu hũ, ở giữa có một khe nhỏ nở ra một bông hoa nhỏ màu trắng hồng, lúc này vì phát dục nên nó hé mở cái miệng nhỏ có kích thước to bằng hạt gạo ra, phun ra mấy dòng chất lỏng trong suốt làm ướt đẫm cái lỗ đang khép hờ.

Nó quá nhỏ, non nớt đến đáng thương giống như một bông hoa vừa chớm nở chưa bị mưa bão tàn phá, tỏa ra mùi hương hoa nhài thoang thoảng khiến Alpha càng nhìn càng thấy thích.

Vì thế giây tiếp theo chiếc lưỡi to liếm sạch hết nước dâm toả ra hương hoa nhài.

"Á! Gì thế! Không, đừng liếm, đừng…"

Trương Kỳ An sợ hãi kêu lên một tiếng, xua tay muốn đẩy đầu Alpha ra nhưng cổ tay ngược lại còn bị nắm lấy, chiếc lưỡi trơn trượt liếm láp qua các đốt ngón tay để lại một lớp nước trong suốt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!