Tô Linh Nguyệt không để tâm đến giấc mơ ấy, cô bỏ chai nước về chỗ cũ, sắc mặt như thường lệ lái xe đến sân bay.
Điện thoại vang lên, là Sở Di gọi tới, cô kết nối bluetooth để tiện nghe điện thoại hơn, nghe Sở Di hỏi:
"Linh Nguyệt, đi làm chưa?"
Cô đánh lái ra khỏi gara, ánh mặt trời chiếu vào, Tô Linh Nguyệt nói:
"Mấy giờ rồi còn chưa đi làm."
Sở Di thở phào nhẹ nhõm khi nghe thấy giọng nói của cô vẫn như thường ngày, nói:
"Tối hôm qua không sao chứ?"
Tô Linh Nguyệt nói: Không sao hết.
Còn ngủ một giấc ngon lành.
Sở Di nói:
"Không sao thì được rồi, hôm qua mình mơ thấy Quý Tri Ý bóp cổ cậu đó, làm mình sợ muốn chết luôn!"
Vẫn chưa tới mức đó.
Tối hôm qua cô còn nhiệt tình mời Quý Tri Ý đạp mình, nhưng Quý Tri Ý không chịu.
Tô Linh Nguyệt nói: Cậu nghĩ nhiều rồi. Nói xong thì ngoài cửa vang lên tiếng còi xe, Sở Di hỏi: Cậu ra ngoài à?
"Ra sân bay đón người."
Sở Di thắc mắc: Sân bay á, đón ai?
Tô Linh Nguyệt nói:
"Không biết, Quý Tri Ý yêu cầu."
Sở Di hỏi: Khách hàng?
Tô Linh Nguyệt nói: Chắc không phải.
Khách hàng cũng không cần phải sắp xếp ở khu dân cư thay vì khách sạn, Sở Di hơi ngập ngừng nhỏ giọng hỏi:
"Chẳng lẽ là người tình của Quý Tri Ý hả?"
Người tình?
Tô Linh Nguyệt chưa từng nghĩ tới.
Sở Di nói:
"Đúng rồi, mấy người có tiền hay có người tình bên cạnh mà."
Tô Linh Nguyệt cười khẽ: Cậu biết nhiều ghê.
Sở Di phản bác:
"Trên ti vi toàn chiếu vậy không mà."
Tô Linh Nguyệt nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!