Vài phút sau, Tô Linh Nguyệt cầm khăn giấy mọi người đưa cho đã biết vì sao một cái hắt hơi lại có sức mạnh lớn đến thế, họ tưởng cô đang khóc.
Tô Linh Nguyệt:...
Giờ thì đúng là muốn khóc rồi.
Tại sao kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của cô không nhận được khen ngợi cao như vậy.
Ngược lại vô tâm cắm liễu, mọi người đều nghĩ là Quý Tri Ý đang bắt nạt cô?
Cô thở dài một tiếng, thư ký bên cạnh thấy vậy liền an ủi:
"Đừng nản, cuộc sống vốn dĩ là vậy mà, thăng trầm là chuyện bình thường."
Tô Linh Nguyệt gật đầu cam chịu.
Trong lúc Quý Tri Ý nói chuyện, lơ đãng nhìn về phía Tô Linh Nguyệt, thấy cô đang nói chuyện với những người bên cạnh, trông có vẻ không có tinh thần, thỉnh thoảng còn xoa xoa mũi.
Tô Linh Nguyệt cảm nhận được có ánh mắt nhìn mình, cô ngẩng đầu thì thấy Quý Tri Ý, hơi chột dạ nên mỉm cười.
Quý Tri Ý nhấp một ngụm rượu vang.
Không lâu sau ngoài cửa có tiếng ai đó tới, mọi người nhìn qua, một người đàn ông lớn tuổi được vây quanh tiến vào, bên cạnh là Thẩm Nguyên.
Có người bên cạnh thì thầm:
"Chủ tịch Hà đến rồi."
Quý Tri Ý vẫn giữ vẻ bình tĩnh.
Sau khi chủ tịch Hà đi vào liền chào hỏi mọi người, Bảo Thuận hiện có hơn hai trăm trung tâm thương mại, lưu lượng khách vượt trội, doanh nghiệp nào có mặt ở đây chưa từng hợp tác với Bảo Thuận? Ai không muốn hợp tác với Bảo Thuận?
Hơn nữa, nhiều sếp lớn tới triển lãm mùa thu lần này cũng là vì chủ tịch Hà, nên khi thấy chủ tịch Hà tất nhiên không ai lơ là, tiến tới ân cần hỏi thăm.
Tất nhiên cũng có những người không muốn chen chúc.
Quý Tri Ý không tham gia vào đám đông đó.
Khác với mọi người muốn tìm chủ đề trò chuyện, Quý Tri Ý lại tỏ ra cực kỳ bình tĩnh, thấy chủ tịch Hà đến, cô nâng cốc chào hỏi, chủ tịch Hà rất tự nhiên, đã lâu không tham gia tiệc tùng như vậy, ông ấy rất vui.
Một lúc sau, Thẩm Nguyên cũng rời đi, nhường chỗ trống cho người khác.
Chu Thời Vũ chen vào.
Quý Tri Ý thấy vậy chỉ nhấp một ngụm rượu vang, Thẩm Nguyên bên cạnh nói:
"Quý tổng không qua đó sao?"
Cô chủ động bắt chuyện, Quý Tri Ý nghiêng đầu, nhìn Thẩm Nguyên, đưa cho cô một ly rượu, Thẩm Nguyên nhận lấy: Cảm ơn.
Quý Tri Ý nói:
"Nhiều người quá, chuyện nào cũng không nói được."
Thẩm Nguyên không nói gì, chỉ cười cười, nhấp một ngụm rượu.
Nhiều người đương nhiên sẽ không bàn chuyện làm ăn, Chu Thời Vũ cũng không ngu đến mức bàn chuyện làm ăn trước mặt nhiều người như vậy, bà ta chỉ muốn có được một thái độ mà thôi, Tô Khải bây giờ ngày càng sa sút, các công ty cạnh tranh như hổ rình mồi, mặc dù gần đây Ý Lâm không có động thái gì, nhưng Quý Tri Ý làm việc luôn nhanh chóng và bất ngờ, nên mọi người đều nghĩ, không chừng ngày nào đó Tô Khải thật sự đổi chủ.
Nghĩ thì nghĩ như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!