Chương 80: Hoang mang

Quý Tri Ý đứng trong phòng còn Tô Linh Nguyệt ôm bộ lễ phục, hai người đứng gần nhau, Tô Linh Nguyệt nhìn cô hỏi: "Có phải trước đây mấy người từng giúp cô ấy mặc lễ phục không?

"Lời nói có chút chua mà chính cô cũng không nhận ra. Quý Tri Ý nói:"Không có."

Tô Linh Nguyệt hỏi tiếp: "Vậy tại sao cô ta lại tìm mấy người?

"Quý Tri Ý:... Đối với những câu hỏi không thể trả lời, cô ngậm miệng, im lặng hai giây rồi hỏi Tô Linh Nguyệt:"Có cần giúp gì không?"

Tô Linh Nguyệt: "Đừng có đánh trống lảng.

"Bị phát hiện rồi. Quý Tri Ý gật đầu, rất thành thật:"Tôi cũng không biết tại sao chị ấy lại tìm tôi."

Tô Linh Nguyệt hỏi: "Cô ta thích mấy người đúng không?"

Quý Tri Ý suy nghĩ một chút rồi nhìn Tô Linh Nguyệt, giọng điệu nhẹ nhàng: "Chị ấy từng nhắc đến chuyện này.

"Tô Linh Nguyệt:... Cô biết mà! Sau khi nói chuyện với Mao Tĩnh An, cô có trực giác rất mạnh, đều là bạn tốt, nhưng thái độ của Mao Tĩnh An và Trương Nhàn hoàn toàn khác nhau, Mao Tĩnh An luôn nhấn mạnh mối quan hệ thân thiết với Quý Tri Ý, như sợ mình không biết vậy. Tâm trạng bỗng chốc có chút không vui. Tô Linh Nguyệt hỏi Quý Tri Ý:"Vậy tại sao lúc đó mấy người không đồng ý với cô ấy."

Quý Tri Ý hỏi lại: "Không phải lúc trước Linh Nguyệt cũng được nhiều người tỏ tình à?

"Sao chủ đề lại quay về mình rồi? Tô Linh Nguyệt yên lặng quan sát:"Thì sao?"

Quý Tri Ý hỏi: "Vậy sao Linh Nguyệt không đồng ý với những người đó?"

Tô Linh Nguyệt nói: "Tôi cũng đâu có thích bọn họ...

"Đang nói thì nhỏ dần. Rồi nhìn Quý Tri Ý. Quý Tri Ý nhếch môi mỉm cười, như thể hài lòng, gương mặt vui vẻ nhìn cô. Tô Linh Nguyệt nhận ra điều gì đó. Cô khẽ mím môi, còn muốn nói gì đó, nhưng ánh mắt của Quý Tri Ý ngày càng mãnh liệt, cô cúi đầu:"Tôi đi thay đồ.

"Quý Tri Ý nhìn theo bóng lưng cô bước vào phòng. Một lúc sau. Quý Tri Ý ngồi trên ghế sofa. Bên tai lặp đi lặp lại câu nói của Tô Linh Nguyệt:"Tôi cũng đâu có thích bọn họ.

"Dù chỉ là vẻ ngoài thì sao. Tô Linh Nguyệt thích cô. Quý Tri Ý, người chưa bao giờ xem màn hình như một chiếc gương soi, bây giờ đang lấy điện thoại ra, lần đầu tiên cô nghiêm túc nhìn các đặc điểm trên khuôn mặt mình, tay vô thức sờ vào gò má, nghe thấy tiếng động nhẹ trong phòng. Có vẻ như có thứ gì đó bị đổ. Tô Linh Nguyệt nói:"Chờ chút!"

Cô lên tiếng, đứng vững rồi đặt lọ hoa xuống, sau đó đi đến mở cửa ra, không đợi Quý Tri Ý nói: "Suýt chút nữa tôi phá hỏng phòng mấy người rồi."

Quý Tri Ý nghe cô nói thì nhìn vào bên trong, không có gì bất thường, hỏi: "Sao vậy?"

Tô Linh Nguyệt nói: "Lúc tôi đang mặc đồ thì tay va vào bình hoa."

Bình hoa khá cao, hơi chạm vào là bị nghiêng, cô sợ bị ngã nên giữ chặt nó, chân đứng không vững nên đập vào bàn bên cạnh, tài liệu vương vãi khắp đầy đất, Tô Linh Nguyệt mở cửa ra rồi định xoay người dọn dẹp những tài liệu đó, nhưng bị Quý Tri Ý giữ lại, cô quay đầu, Quý Tri Ý hỏi: "Có bị đụng vào đâu không?

"Dòng nước ấm áp dâng lên từ đáy lòng Tô Linh Nguyệt. Cô không bị đau nhưng vẫn nũng nịu:"Ở đây.

"Chỉ chỉ vào eo mình. Quý Tri Ý cúi đầu, Tô Linh Nguyệt mặc lễ phục màu trắng, vải lụa mềm mại, ôm sát cơ thể như cát lún, đường cong thon thả hiện rõ, lưng khoét sâu, vòng eo như ẩn như hiện, lúc này cô nghiêng người để Quý Tri Ý nhìn bên hông. Eo bị giấu trong váy, không thể nhìn rõ, Quý Tri Ý nhìn một lúc rồi lại nhìn về phía Tô Linh Nguyệt. Tô Linh Nguyệt nói:"Mấy người xoa cho tôi đi.

"Xoa cái gì đây... Quý Tri Ý lúng túng, ngón tay chạm bên ngoài lễ phục, không thấy rõ chỗ bị đau, Tô Linh Nguyệt nói:"Thấp hơn một chút, bên cạnh đó."

Thấy cô không biết ở đâu, Tô Linh Nguyệt trực tiếp nắm lấy tay Quý Tri Ý đặt lên chỗ da bị đau, xuyên qua lễ phục có cảm giác nhức nhức, cô hít một hơi, Quý Tri Ý nhẹ nhàng xoa xoa, tay di chuyển vòng quanh vùng da đó.

Hai người đối mặt nhau, Tô Linh Nguyệt ngẩng đầu nhìn lên thấy Quý Tri Ý hơi cúi mặt, biểu cảm còn rất nghiêm túc, ở khoảng cách gần như vậy, trong bầu không khí mơ hồ này, đột nhiên cô cảm thấy chỗ bị đụng phải không còn đau nữa.

Thay vào đó, trái tim lại đau.

Vì đập quá nhanh.

Bỗng nhiên cô nói: "Được rồi được rồi, hết đau rồi.

"Vốn dĩ đã bị kích thích bởi chuyện Mao Tĩnh An nên có phần nhạy cảm, giờ trái tim còn đập không kiểm soát được, cô vội vã kéo tay Quý Tri Ý, Quý Tri Ý nắm ngược lại tay cô, áp lòng bàn tay vào nhau, Tô Linh Nguyệt ngước lên. Quý Tri Ý đang nhìn cô. Tô Linh Nguyệt nhìn sang chỗ khác, nói:"Mấy người không thay đồ à?"

Quý Tri Ý tiến lại gần cô hơn, giọng nói nhẹ nhàng từ tốn, gần như dán vào tai của Tô Linh Nguyệt, nói: "Không vội."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!