Tô Linh Nguyệt đến trước căn hộ của Quý Tri Ý ở khu hồ Tây Thành, bước tới trước là phong cảnh nổi tiếng bước về sau là phố Tây Thành, khu phố thịnh vượng nhất thành phố, nơi đây tấc đất tấc vàng, giá nhà đắt gấp đôi trung tâm thành phố, cô từng sống ở đây hồi học đại học.
Sau khi tốt nghiệp ba cô đưa cô đi du lịch, khi cô trở về, em trai của Chu Thời Vũ đã vào ở trong nhà mình, em trai của bà ta còn nói không ngại thân càng thêm thân, nhưng cô thấy rất ghê tởm liền dọn ra ngoài ngay trong đêm.
Kể từ khi chuyển đi đã không còn tới khu này nữa nhưng vẫn rất quen thuộc với địa hình.
Hai dãy đầu tiên là căn hộ, phía sau là các tòa nhà cao tầng. Căn hộ hướng ra hồ Tây, tầm nhìn rộng rãi, Tô Linh Nguyệt cầm chìa khóa xuống xe, anh Lý nói:
"Trợ lý Tô, ở ngay phía trước."
Số nhà 109, rất dễ nhớ.
Tô Linh Nguyệt bước vào trong, trước mặt là tiền sảnh, cô cởi giày ra nhìn thấy trên giá giày có hai đôi dép màu hồng, Tô Linh Nguyệt không mang mà đi chân trần, một bên phòng khách có cửa sổ sát đất, ánh nắng tràn ngập nên phòng khách vô cùng sáng sủa, giấy dán tường chủ yếu là màu xám và trắng, gam màu lạnh, trông đặc biệt cao cấp và quý phái khi kết hợp với những đồ nội thất có giá trị.
Căn hộ có nhiệt độ ổn định, vừa mở cửa ra là một làn gió mát ùa vào mặt, thổi bay hơi nóng khắp cơ thể cô.
Cô xuyên qua sảnh trước, cánh cửa bên phải hé mở, Tô Linh Nguyệt bước vào đó là phòng thay đồ có hai dãy tủ quần áo đều là kiểu dáng mùa hè, cô nhớ lại lời của Quý Tri Ý, hàng thứ ba vậy tính một ô là một hàng, cô đi đến trước hàng thứ ba một chiếc váy dạ hội đỏ sẫm treo bên trong.
Chiếc váy dạ hội màu đỏ với thiết kế trễ một bên vai có thắt lưng quanh eo, không trang trí dư thừa, đơn giản và thanh lịch.
Tô Linh Nguyệt không chút do dự cầm lấy váy, nhìn thấy trong phòng thay đồ có hai giá giày treo tường, nửa mặt bức tường chủ yếu là giày cao gót, có vẻ như Quý Tri Ý thật sự rất thích mang giày cao gót, Tô Linh Nguyệt nghiêng đầu nhìn bộ váy nhớ đến đôi giày sáng màu mà Quý Tri Ý đi hôm nay không hợp với bộ váy, nên cô lấy một đôi giày cao gót cùng màu từ trên giá giày xuống nhét vào hộp đựng giày, cuối cùng liếc nhìn phía cuối cùng trong phòng.
Phía trong cùng phòng thay quần áo không có ánh sáng rèm được thả xuống, cô chỉ mơ hồ nhìn thấy vài chiếc tủ trưng bày, Tô Linh Nguyệt bước tới trước hai bước bật đèn bên cạnh giá giày lên, trong tủ trưng bày có vài đôi giày cao gót.
Cô nhận ra đây chính là series Trăng Sáng mà vô số thương hiệu nước ngoài muốn hợp tác với giá cao.
Chín đôi.
Chúng chủ yếu được trang trí bằng những viên kim cương với nhiều màu sắc khác nhau, vòng kim cương quấn quanh mắt cá chân có biểu tượng mặt trăng bên cạnh, khoảnh khắc bật đèn lên giống như vầng trăng sáng trên bầu trời với những ngôi sao lấp lánh.
Đây cũng là nguồn gốc cái tên Trăng Sáng.
Nghe đồn series này được trưng bày trong phòng triển lãm, cũng có người nói cất trong tủ két sắt nhưng Tô Linh Nguyệt không ngờ nó lại ở trong phòng thay đồ của Quý Tri Ý. Tuy rằng cô vừa nhìn hai dãy kệ giày cao gót nhưng vẫn choáng ngợp khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Quả nhiên là một tác phẩm nghệ thuật được săn đón rất nhiều kể từ khi ra mắt. Thật làm người ta kinh ngạc.
Tô Linh Nguyệt đứng đó vài phút mới trở lại bình thường, cô tắt đèn ra khỏi phòng thay đồ, đi sang phòng bên cạnh lấy trang sức, bên cạnh có hai phòng, gần cửa phòng thay đồ là cánh cửa đang đóng, cô cuối đầu định mở, vặn tay nắm nhưng lại bị khóa, Tô Linh Nguyệt quay đầu vặn cánh cửa còn lại, cửa mở ra là phòng trang sức.
Cô đi vào phối đồ, bỏ một bộ trang sức vào túi rồi rời khỏi căn hộ.
Tiểu Lý đứng bên xe nhìn thấy cô đi ra thì mở cửa, Tô Linh Nguyệt bước vào nghĩ tới lời Quý Tri Ý bảo thay quần áo, cô cúi đầu nhìn quần áo của mình rồi nói địa điểm với Tiểu Lý.
Khoảng ba giờ chiều, Ngô Mỹ Nghiên gõ cửa phòng Quý Tri Ý, nhắc nhở cô:
"Tổng giám đốc, tiệc rượu ra mắt sản phẩm mùa hè của Lâm tổng bắt đầu lúc 4h30, bây giờ có cần đưa cô về nhà thay đồ không?"
"Không cần, trợ lý Tô đi lấy rồi."
Cô ngừng một lúc:
"Mọi việc sắp xếp đi lại từ nay sẽ giao cho trợ lý Tô."
Ngô Mỹ Nghiên ngước mắt lên nhìn cô, nghĩ đến tin đồn trong công ty, cô không dám nói nhiều nữa, cúi đầu: Vâng.
Tô Linh Nguyệt bước nhanh vào công ty, sau lưng có tiếng còi vang lên, Tiểu Lý thò đầu ra ngoài cửa sổ xe:
"Trợ lý Tô, túi xách của cô này."
Cô cầm hộp giày và chiếc váy trong tay, đứng đó hai giây, quay người mở cửa xe lấy túi xách ra, mặt trời gay gắt trên đầu cô, Tô Linh Nguyệt ngẩng đầu nhìn mặt trời, Quý Tri Ý đang nhìn cô từ tầng mười.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!