Chương 29: Không có

Chắc chắn Quý Tri Ý rất hận mình.

Tô Linh Nguyệt lên án, gửi tin nhắn này cho Sở Di.

Sở Di sửng sốt khi nhận được tin này, vội vàng hỏi: [Cô ấy chửi cậu à?]

Tô Linh Nguyệt suy nghĩ một hồi: [Không có.]

Sở Di hoảng sợ: [Cô ấy, cô ấy đánh cậu?]

Tô Linh Nguyệt đáp: [Không luôn.]

Sở Di bối rối: [Cô ấy đã làm gì?]

Tô Linh Nguyệt: [Cô ấy rắc muối lên vết thương của mình.]

Sở Di nhíu mày.

Tô Linh Nguyệt: [Chà đạp hết lần này đến lần khác!]

Ồ.

Lại còn thêm dấu chấm than!

Sở Di lướt lên xem lại lịch sử trò chuyện dạo gần đây, phát hiện thì ra Tô Linh Nguyệt cũng sẽ dùng các ký hiệu khác ngoài dấu phẩy và dấu chấm.

Có thể thấy bây giờ cậu ấy đang rất tức giận.

Sở Di cẩn thận hỏi: [Cô ấy nhắc đến mẹ cậu à?]

Dù sao vết thương mà cậu ấy nói.

Chỉ có mẹ.

Tô Linh Nguyệt liếc nhìn tin nhắn.

Đột nhiên mất hết hứng thú.

Sau đó đáp: [Không có.]

Cô ấy chỉ cười nhạo mình vì trí nhớ kém mà thôi, nhưng đây cũng không tính là lời châm chọc gì quá đáng, có những người đã từng giáp mặt chửi cô là hồ ly tinh sau lưng thì bịa đặt cô quyến rũ đàn ông nữa là, mà cô cũng không tức giận như vậy.

Cảm xúc này đến quá nhanh, rất khó giải thích.

Bây giờ bình tĩnh lại.

Thật buồn cười khi thấy mình buộc tội điều này.

Sở Di bối rối vì cô làm ầm lên rồi lại bình thường như thế, ngược lại càng lo lắng hơn: [Linh Nguyệt, cậu không sao chứ?]

Tô Linh Nguyệt uống ngụm nước: [Không sao.]

Sở Di: [Vậy vừa rồi cậu?]

Tô Linh Nguyệt: [Chọc cậu đó.]

Sở Di:...

Không có vui, đáng sợ lắm gái ơi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!