Chương 23: Trời mưa

Tô Linh Nguyệt nhìn tin nhắn của Quý Tri Ý, hít sâu, vẻ mặt bình tĩnh, cúi đầu rời khỏi công ty.

Công việc quan trọng, công việc quan trọng, công việc quan trọng.

Trong lòng Tô Linh Nguyệt thầm niệm ba lần, lúc lên xe thì nói với tài xế: "Bác tài, đến khu Hồ Tây Thành.

"Cô muốn tự vả miệng mình. Tài xế nói:"Được."

Tô Linh Nguyệt nhìn điện thoại, trong ảnh do Quý Tri Ý gửi đến có nửa bên là bé mèo hoang, rất thích ngồi xổm trên mặt đất nhìn lên, cô chỉ ngón tay vào bức ảnh, phóng to lên, sau đó lưu lại.

Một lúc sau về đến nhà, cô dùng chìa khóa dự phòng mở cửa, thấy Quý Tri Ý đang ngồi trên ghế sofa, bé mèo hoang nằm trên tay vịn của ghế sofa, xem TV, Quý Tri Ý thay đổi phong cách xem tin tức trước đây, vậy mà lại một người một mèo cùng xem Tom và Jerry.

Phong cách hoàn toàn không phù hợp với tác phong của Quý Tri Ý khiến Tô Linh Nguyệt đứng yên.

Nhìn từ phía sau, tưởng chừng như một khung cảnh ấm áp nhưng nghĩ thế nào cũng thấy bất ngờ.

Quý Tri Ý xem phim hoạt hình?

Công ty sắp đóng cửa?

Cô không hiểu ý cười mơ hồ yếu ớt bật lên trong lòng mình có ý nghĩa gì, cô chỉ nghĩ nó thật buồn cười.

Rất buồn cười.

Tô Linh Nguyệt hít sâu, khôi phục biểu cảm bình thường, mang dép lê đi vào, Quý Tri Ý quay đầu lại khi nghe thấy tiếng động, quai hàm được ánh sáng cắt thành một đường cong xinh đẹp, ánh sáng làm dịu đi dáng vẻ sắc nét của cô, cả người trông dịu dàng hơn.

Cô bước vào và gật đầu với Quý Tri Ý: "Quý tổng."

Quý Tri Ý cũng khẽ gật đầu.

Bé mèo hoang nhìn thấy cô về thì nhảy tót đến trước mặt cô, kêu meo ngắn meo dài, như thể đang tố khổ Quý Tri Ý ở nhà đã ngược đãi nó vậy, Tô Linh Nguyệt nhìn tấm lưng gầy gò của Quý Tri Ý và xoa xoa đầu bé mèo hoang.

Cô đi ra ban công để thêm thức ăn cho bé mèo hoang, thay nước, và nhìn thấy những món đồ chơi cho mèo kia, tưởng rằng Quý Tri Ý đã mua chúng, từ ban công nhìn vào, Quý Tri Ý đang cúi đầu xem điện thoại.

Tô Linh Nguyệt nghĩ đến Tạ Lan, cô ngừng vuốt ve bé mèo, cuối cùng cũng không nói gì, đứng dậy đi ra phòng khách.

"Quý tổng."

Cô nói, "Tôi phải đến trường quay."

Quý Tri Ý nói: "Chúng ta đi chung đi."

Tô Linh Nguyệt ngạc nhiên: "Cô cũng đi?"

Quý Tri Ý nói: "Hôm nay mèo của cô cần phải kiểm tra."

Tối hôm qua, Quý Tri Ý kêu cô tối nay đi kiểm tra, nhưng cô quên mất, Tô Linh Nguyệt nói: "Chờ tôi về......"

"Chờ cô về tiệm đóng cửa rồi."

Quý Tri Ý nói: "Tôi tiện đường nên đưa cô qua đó.

"Tô Linh Nguyệt ò một tiếng, ôm bé mèo ra ngoài cùng Quý Tri Ý, chưa mua túi cho mèo, bé mèo hoang nép mình trong vòng tay Tô Linh Nguyệt, khi cô chuẩn bị lên xe, cô nhìn Quý Tri Ý, cô lái xe, thì Quý Tri Ý ôm bé mèo, hoặc là, Quý Tri Ý lái xe. Quý Tri Ý liếc nhìn bé mèo trong tay cô và nói:"Lên xe đi."

Tô Linh Nguyệt vội ngồi lên ghế phụ, bé mèo hoang lần đầu tiên lên xe, không dám nhúc nhích, co ro trong cánh tay Tô Linh Nguyệt, Quý Tri Ý thắt dây an toàn xong hỏi Tô Linh Nguyệt: "Cô đã đặt tên cho nó chưa?

"Ban đầu không có. Bây giờ thì có một cái tên. Tô Linh Nguyệt nói:"Có rồi."

Quý Tri Ý hỏi: "Gọi là gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!