Chương 22: Cho ăn

Thái độ của Quý Tri Ý vẫn thờ ơ, lông mày không nhúc nhích, rũ mắt, Khương Nhã nói:

"Cho tôi một lời giải thích."

Tự tiện thay đổi kế hoạch mà không thông báo cho mình, lá gan bây giờ lớn rồi?

Lần này Quý Tri Ý về nước, để thuận tiện cho việc ra quyết định, bà giao toàn bộ công việc trong nước cho Quý Tri Ý, nhưng bà là người đưa ra quyết định cuối cùng, ai có thể ngờ rằng Quý Tri Ý sẽ bỏ qua kế hoạch của họ và nhúng tay vào ngay khi Tô Khải thay đổi.

Phá hỏng kế hoạch của bà!

Từ lúc bà biết, Khương Nhã đã rất tức giận, bà chờ đợi lâu như vậy, kế hoạch vẫn đang tiến triển đều đặn, bà không ngờ rằng người nắm quyền Tô Khải lại đột ngột qua đời, đây là chuyện tốt nhất đối với bọn họ, chỉ cần nghêu cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, chờ Đỉnh Thăng ra tay, đến lúc đó nó và Tô Khải sẽ cùng bị tổn thất, bà đã đợi cơ hội tốt này bao nhiêu năm.

Bị Quý Tri Ý phá hủy rồi!

Vậy mà cô lại ra tay trước Đỉnh Thăng khiến Tô Khải lung lay, còn để cho Tô Khải có một nửa không gian để tạm nghỉ.

Ban đầu, bà vốn là chim sẻ, chỉ cần bắt ve sầu, nhưng bây giờ lại tự dâng thức ăn vào miệng cho Đỉnh Thăng!

Đỉnh Thăng trở thành người chiến thắng cuối cùng.

Đây là điều bà không thể khoan nhượng nhất!

Trong lòng Khương Nhã phẫn nộ, vẻ mặt nhăn nhó căng thẳng, ánh mắt nhìn về phía Quý Tri Ý xen lẫn thất vọng và khó hiểu.

Quý Tri Ý nói:

"Mẹ nuôi, chưa chắc Đỉnh Thăng đã muốn ăn Tô Khải."

"Ý cô là, cô sợ Đỉnh Thăng ăn Tô Khải, điều đó sẽ bất lợi cho chúng ta sao?" Khương Nhã cười khẩy:

"Tri Ý, tôi đã nói với cô đừng nói dối trước mặt mẹ nuôi mà."

Quý Tri Ý ngừng giây lát.

Khương Nhã nói:

"Cho dù bên đó muốn ăn Tô Khải, cũng sẽ phải trả giá lớn, còn cô thì sao? Bây giờ làm cho bên đó lấy được nửa còn lại của Tô Khải mà không tốn nhiều sức, còn để Tô Khải hợp tác đối phó với chúng ta!"

"Cô không nghĩ tới hậu quả à?"

Quý Tri Ý nói:

"Con đã nghĩ tới chuyện này rồi."

"Cô đã từng nghĩ tới chuyện này rồi?" Khương Nhã nói:

"Từ khi tôi biết cô, cô vẫn luôn là một đứa trẻ ngoan ngoãn, cô sẽ không làm chuyện phá vỡ kế hoạch như vậy, nguyên nhân là gì?"

Quý Tri Ý nhìn bà, rốt cuộc cũng không giấu giếm, nói:

"Xin lỗi mẹ nuôi, tại con, tại con nhất thời bị thù hận làm mờ mắt."

Nghe vậy, vẻ mặt Khương Nhã dịu đi một chút.

Từ khi quen biết đến bây giờ.

Quan điểm mà Khương Nhã đã dạy cô là phải có thù hận, thù hận làm cho người ta trưởng thành, nhưng cô không thể có tình cảm, bởi vì tình cảm sẽ khiến con người ta yếu đuối, trong nhiều năm qua bản thân Khương Nhã đã dựa vào hận thù để từng bước có được vị trí như ngày hôm nay.

Cho nên bà chỉ có thể chấp nhận hận thù.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!