Editor: Thố
"Em chọc tức cô ta làm gì, cô ta so với mấy chị em hoa nhựa kia của em còn thú vị hơn đấy.
"Sau khi Tưởng Thuần đi khỏi, Cốc Khai Dương nghịch nghịch ống hút, liếc mắt nhìn Quý Minh Thư. Quý Minh Thư ung dung nói:"Thì chính là vì thú vị đó, chị không thấy cô ta rất giống chim cánh cụt à? Thật đáng yêu."
Cốc Khai Dương ngưng một lúc, đảo trắng con mắt cũng không biết phải dừng ở đâu.
Chọc tức Tưởng Thuần xong, lại đi SPA toàn thân, tâm tình của Quý Minh Thư so với lúc trước ngâm suối nước nóng cũng đã tốt hơn không ít.
Không giống với khi nãy khoe khoang với Tưởng Thuần, thực ra Quý Minh Thư và Sầm Sâm rất ít khi liên lạc, dù là ở trong nước hay ngoài nước, hai người đều rất ít khi chủ động đi tìm đối phương, càng không đừng nói đến buổi tối có ở cùng nhau hay không, bình thường ngay cả chạm mặt nhau ở nhà cũng còn phải xem duyên phận nữa là.
Sáng sớm Sầm Sâm đã đắc tội với cô, làm Quý Minh Thư dù một chút duyên phận này cũng không muốn dính dáng đến.
Suốt hai ngày cuối tuần cô cũng không quay về Minh Thủy, cứ ở lại trong căn hộ ở trung tâm thành phố tự do tự tại, tiện thể suy nghĩ một chút chuyện sửa lại bản thiết kế.
Không thể không thừa nhận, lời trào phúng kia của Sầm Sâm đã đánh động đến lòng tự trọng của cô, cô xem đi xem lại bản vẽ và ảnh chụp hội trường của Không Độ, đột nhiên vui mừng, vì trong những dịp như vậy, nhà thiết kế nội thất thường không có tên tuổi.
Sầm Sâm cũng không về khu Minh Thủy, anh vừa mới về nước, tiệc xã giao kéo đến dồn dập. Hơn nữa, trò hay ở công ty cũng chỉ mới bắt đầu, nhân vật chính sao có thể về sớm như vậy.Thứ hai, sau khi Sầm Sâm phát ra thông báo thuyên chuyển công tác và tiếp quản tập đoàn, đám nhân viên của Quân Dật lại nhận được một quả bom nặng ký.
Nội bộ không hề báo trước mà đưa ra thông báo thay đổi nhân sự hơn mười vị lãnh đạo cấp cao, trong đó cũng bao gồm cả người mà hôm ấy không tự mình ra tiếp đón Sầm Sâm trở về công ty, lại còn cử thư ký đến ra oai phủ đầu, là tổng giám đốc đương nhiệm, Hoàng Bằng.
Mà cái gọi là là điều động nhân sự này, nói đơn giản rõ ràng một chút, chính là bị đuổi đi.
Tại tầng 68, bên ngoài văn phòng chủ tịch, sáng sớm đã đứng một hàng vệ sĩ áo đen.
Hôm nay Quân Dật có cảnh tượng đặc sắc đây——
Mấy vị lãnh đạo cấp cao tức sùi bọt mép, đuổi đến đây đòi chủ tịch một lời giải thích, cuối cùng đều bị vệ sĩ không chút nể mặt mà kéo ra khỏi cửa, tống vào thang máy.
Có người như bị mất trí, sau khi bị kéo ra khỏi đây thì hoàn toàn không màng đến hình tượng cao cao tại thượng mọi ngày nữa, đi từng tầng rủa cha mắng mẹ ngay trước mặt nhân viên, la lối khóc lóc tư, dáng vẻ vô cùng khó coi.
Nói chung loài người đều là những sinh vật kỳ lạ, không phải mình đau thì sẽ chẳng nhớ lâu, nếu hôm nay vẫn còn đám sâu gạo bên họ Sầm phía Nam chiếm cứ công ty, thì chắc chắn với chuyện hôm nay mọi người cũng chẳng thấy lạ lẫm gì.
Còn nếu thật sự phải so sánh, hôm nay Sầm Sâm xuống tay có vẻ còn hơi hòa nhã, dù sao thì lần trước anh còn trực tiếp cho vệ sĩ ném người ra khỏi tòa nhà của tập đoàn.
Vị cuối cùng đến đây là Hoàng Bằng.
Hoàng Bằng, cái tên này vừa nghe thì nghĩ là một người béo mỡ thô kệch, nhưng ông ta lại có thân hình gầy gầy, mặt mày nhã nhặn, ăn mặc cũng rất có phong cách.
Người đã gần 60 rồi, mà được bảo dưỡng như ông chú 40 phong độ đang trong thời kì hoàng kim, lại thêm tác phong nhẹ nhàng, nho nhã lịch sự như vậy, vô cùng phù hợp với mấy lời khen này.
Thiết nghĩ nghĩ nếu không phải ông ta quá kỹ tính, lại còn thích trước khi lên giường giảng triết học, bàn luận cuộc đời, mấy cô gái trẻ hơn 20 cũng sẽ giống như Hỉ Bảo*, không cần trai trẻ, chỉ cần daddy.
(*) Hỉ Bảo: là tên nhân vật chính trong một cuốn tiểu thuyết cùng tên của Diệc Thư. Là một nữ sinh viên tài năng, xinh đẹp của đại học Trinity, Cambridge. Nhưng lại vì tiền mà trở thành tình nhân của một đại gia.
Trong truyện đại gia này và con trai của ông ta cùng theo đuổi Hỉ Bảo, nhưng cuối cùng Hỉ Bảo đã chọn ông bố.
"Chú Hoàng, ngồi đi.
"Sầm Sâm ôn hòa lễ độ mời ông ta vào ngồi, Hoàng Bằng cũng rất khó mà bày ra dáng vẻ thong dong tự tại, tất cả đều trong tầm tay như xưa được nữa. Ông ta đứng thẳng người, giọng nói cũng không đè ép được lạnh nhạt cứng rắn,"Không dám, tôi và Sầm tổng e là không leo lên nổi giao tình chú cháu này."
"Chú Hoàng sao lại nói như vậy."
Sầm Sâm hơi hơi ngả ra dựa vào lưng ghế phía sau, đi thẳng vào vấn đề nói,
"Nếu không phải nể mặt chú Hoàng, sao cháu lại đi quản Tiểu Phong chứ. Tiểu Phong bây giờ chơi bời có chút không biết nặng nhẹ, theo cháu thì, phải nhận vài bài học mới tốt."
Có một số chuyện đã chuẩn bị lâu rồi, anh cũng không muốn quanh co lòng vòng thêm nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!