Chương 41: (Vô Đề)

Edit: Shpdarn

Tưởng Thuần:[?]

Tưởng Thuần:[Chồng cậu là biến thái à? Có phải anh ta lén tu luyện thành bá đạo tổng tài cưỡng yêu không? Còn nhốt cậu??? ]

Tưởng Thuần:[

Xin lỗi nhưng mình lại cảm thấy có chút thú dzị...]

Quý Minh Thư:[?]

—— Đối phương đã thu hồi một tin nhắn.

Tưởng Thuần:[Nhưng nói đúng ra thì, chỉ là khóa cửa thôi mà, thang máy nhà các cậu chẳng nhẽ không xuống bãi đỗ xe ngầm được sao?

Cậu có thể ra ngoài từ bãi xe ngầm mà, mình nhớ từng có người tung tin trên mạng là bãi đỗ xe ở khu Minh Thủy không khác gì triển lãm siêu xe đấy!]

Quý Minh Thư:[

Nhà mình ở giữa hồ, cậu nghĩ dưới đáy hồ còn có thể mở triển lãm siêu xe?]

Tưởng Thuần:[o.o]

Tưởng Thuần:[Vậy hay là cậu thử buộc ga giường thành một sợi dây dài, rồi leo từ tầng hai xuống xem?]

Quý Minh Thư:[......]

Nói chuyện với tiểu thổ ngỗng này đúng là quá suy giảm trí tuệ.

Cũng may Cốc Khai Dương vẫn bình thường, theo bản năng cô ấy đề xuất cô nên tìm thợ chuyên nghiệp đến mở khóa.

Chỉ là căn hộ trong khu Minh Thủy này đều được lắp đặt hệ thống an toàn trí tuệ nhân tạo. Nếu cưỡng chế mở khóa hay cạy cửa, cảnh báo sẽ lập tức vang lên, bảo vệ của khu biệt thự cũng sẽ lập tức chạy đến hiện trường.

Nếu nhất định phải đi ra ngoài thì cũng không phải không có cách, Quý Minh Thư quanh quẩn trong phòng khách một lúc, cuối cùng nhìn về bốn cánh cửa sổ phía nam.Hôm nay Sầm Sâm có một cuộc hẹn xã giao quan trọng ở Ngọc Viên.

Trong con hẻm nhỏ treo tấm biển hiệu kiểu xưa, trông thì không có gì nổi bật, nhưng đi qua cánh cửa nhỏ sẫm màu lại là một khoảng trời riêng biệt.

Lúc sáng ra khỏi cửa, màu trời ảm đạm, mưa to như trút. Đến giữa trưa thì ngơi nghỉ, chỉ còn mưa rả rích.

Sầm Sâm ngồi trong đình uống trà với đối phương.

Người hôm nay anh phải gặp chính là vị Thường tiên sinh này, một trong những nhà đầu tư của hạng mục Nam Loạn do Kinh Kiến hợp tác cùng Hoa Điện.

Thường tiên sinh sinh ra ở Giang Nam, thời niên thiếu bươn chải đến Hương Cảng, đã nhiều năm chưa về lại nhà.

Vợ ông ấy cũng là người gốc Giang Nam, là con gái Giang Nam điển hình, thanh tú dịu dàng, biết nói giọng địa phương mềm mại uyển chuyển*.

(*) Nguyên văn là "Ngô nông nhuyễn ngữ

"[]: chỉ giọng địa phương vùng Giang Nam ngữ điệu uyển chuyển dễ nghe. Hai người đã bên nhau hơn hai mươi năm, một đôi chim liền cánh thâm tình nổi tiếng gần xa, ngay cả trong xã giao công việc, ông ấy cũng không lúc nào quên nhắc đến vợ con ở nhà. Thấy Sầm Sâm tay đeo nhẫn cưới, Thường tiên sinh cười ha hả, còn nói thêm mấy câu,"Người trẻ các cậu ấy, thật ra đừng quá bận bịu với công việc. Những thứ như tiền này, đã kiếm không hết, chết cũng chẳng mang theo được.

Có thời gian thì ở bên gia đình nhiều một chút, cùng đi đây đi đó, tâm sự trò chuyện, sợi dây cung trong đầu mới có thể buông lỏng được.

"Ông nhẹ nhàng gõ gõ huyệt thái dương, lại cười, nhấp một ngụm trà. Sầm Sâm không đáp lời, nhưng cũng nâng chén trà lên, khẽ nhấp một ngụm. Liếc thấy Chu Giai Hằng cách đó không xa giơ tay che miệng, âm thầm nhắc nhở. Sầm Sâm buông chén xuống, nhìn về phía nhà vệ sinh, hơi tỏ vẻ áy náy nhẹ gật đầu,"Xin lỗi không thể tiếp chuyện một lúc."

Thường tiên sinh làm tư thế tay "Xin cứ tự nhiên

". Sầm Sâm đứng dậy, đi dọc theo hành lang gấp khúc về phía nhà vệ sinh, mưa rơi tí tách, Chu Giai Hằng cũng lặng lẽ đi theo. Dừng lại ở chỗ không người, Sầm Sâm hỏi:"Có chuyện gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!