Bé Đường Nguyễn lại bắt đầu khóc, tuy rằng Tống Hạc Khanh đang ở thế yếu hơn nhưng việc bé cưng khóc lóc như thế lại cảm thấy buồn cười, vừa vỗ vỗ lưng bé cưng vừa dỗ:
"Bé cưng à, em khóc cái gì chứ, là anh cần em mà."
"Không, không muốn, em, em không muốn chia tay đâu, huhu, em yêu anh mà…"
Đường Nguyễn khóc đến mức nấc nghẹn, tay ôm chặt cổ, chân giữ chặt eo hắn.
Giọng nói bé cưng vì khóc quá nhiều nên đã hơi khàn, Tống Hạc Khanh xoa yết hầu nho nhỏ của bé, đau lòng không muốn bé cưng nói nữa.
Hắn từng chút từng chút dỗ dành, lời nói dịu dàng như nước chảy.
"Anh biết, anh biết hết, trước đây là anh sai, không biết trân trọng bé cưng, lúc nào cũng đối xử không tốt với em, làm lơ em, còn không nhận quà mà em tặng, cho nên…"
"Có thể tha thứ cho anh được không?"
Hắn đã mắc một lỗi rất lớn, tuổi trẻ ngông cuồng, không biết yêu là gì, chỉ biết dẫm đạp tình cảm chân thành của bé cưng, đến lúc chịu tội, là những năm tháng sau này, ngày ngày đêm đêm lo lắng người yêu sẽ rời khỏi mình.
Nếu hắn lớn hơn Đường Nguyễn mười tuổi, như vậy hắn sẽ có thể kiềm chế bản thân mình, dùng sự trưởng thành của tuổi tác để suy nghĩ nhưng lúc này hắn vẫn là một thanh niên, vẫn ngông cuồng tự đại, nhưng lại rất nhát gan.
Xe đã dừng tại hầm để xe, tài xế cũng đã ra khỏi nơi này.
Đường Nguyễn bị Tống Hạc Khanh đè lên cửa trước, hôn nồng cháy với miệng nhỏ của bé cưng, nước bọt chứa đầy pheromone cũng bị đẩy sang miệng nhỏ bắt bé cưng nuốt vào, khiến bé Đường Nguyễn run rẩy cả người.
Alpha muốn dùng chính ngọn lửa bản thân để đốt cháy cánh đồng hoang đã chết héo, muốn khởi sinh một cánh đồng mới.
Giữa gara chỉ có hai người bọn họ, tiếng hôn văng vẳng bên tai. Cổ áo của hắn đã gỡ hai nút đầu, không thể kiềm chế mà ghé sát vào người bé cưng, dùng *** bự đang n*ng cọ người bé Nguyễn Nguyễn.
Hắn tuyệt đối là tên thợ săn nắm quyền chủ động, từng chút từng chút nuốt chửng bé Beta của mình.
Quần đùi của Nguyễn Nguyễn bị kéo xuống vắt ở mắt cá chân, vừa được hắn mặc vào ban nãy giờ lại bị cởi ra, bàn tay đầy vết chai mân mê xoa nắn mông nhỏ và lỗ đít hồng hào đang chảy nước dâm.
Cơ thể bé Beta không thể chịu nổi chọc ghẹo như vậy, mặt mũi đỏ bừng.
"Bé cưng, không cần trốn mà, ông xã yêu em lắm."
Alpha dỗ dành người mình yêu, nhưng tay không hề ngừng lại thậm chí còn nhanh hơn nữa, bàn tay to bao lấy mông nhỏ mà nới lỏng lỗ đít của cục cưng.
Tiếng lép nhép vang lên không dừng được, lỗ đít bị trêu đùa làm cục cưng run người, không thể kiềm chế mà dựa vào ngực Alpha của mình.
Nhưng người đó lại cố tình nói nhỏ bên tai bé cưng, giọng nói trầm thấp quyến rũ nhúng chàm.
"Ông xã giúp bé Nguyễn Nguyễn hết ngứa nào, bé cưng."
Ngay sau đó, Alpha lập tức đưa súng ra trận, chen vào giữa hai đùi non mịn.
"Ưm… đùi của bé cưng mềm quá… không được bỏ ông xã đi đâu cả…"
Alpha dường như đã biến thành kẻ điên, hắn buông thả chính mình đắm chìm trong biển mang tên Đường Nguyễn, như tên điên muốn giữ chặt lấy người yêu, muốn chính mình quấn quýt lấy em ấy như cá với nước, mãi mãi không rời.
Nhờ có nước dâm của bé cưng mà *** bự nóng bỏng đó nhanh chóng cọ xát giữa hai đùi. Hắn nhắm cả hai mắt, đường nét sắc bén, sóng mũi cao thẳng, mắt trở nên đỏ bừng vì tình dục, nhíu mày, lâu lâu còn thở dốc vài lần.
Không hề nghi ngờ, đây là lúc Tống Hạc Khanh gợi cảm nhất, không có ai không bị hắn quyến rũ được.
Mồ hôi theo thái dương trượt xuống, lăn trên xương quai xanh rồi đến cơ ngực căng bự kia, cuối cùng dừng lại ở núm vú màu nâu của hắn.
Bé Beta bị chọc ghẹo đến mê mang, bị tên Alpha điên này ** đùi không ngừng, lâu lâu còn sượt qua lỗ đít nhạy cảm kia, đầu *** to bự như muốn đâm vào khiến cho Nguyễn Nguyễn không thể kiềm chế mà cuộn tròn ngón chân, sướng đến mơ hồ, ý thức sắp không thể tỉnh táo được.
Sau đó lại thấy giọt mồ hôi trên núm vú của người yêu Alpha.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!