Cái gọi là Thải phong sứ, tên như ý nghĩa, chính là đi vào dân gian thu nhặt và tiếp thu ý kiến dân phong, sau đó truyền đạt lại cho bề trên. Thứ chức quan này không hề là chức quan chính thức, mà là do tiên đế sáng lập, từ các thái giám kiêm nhiệm, nhảy qua triều đình, trực tiếp đem dân gian và Hoàng đế nối liền lại.
Còn chuyện mấy người Thải phong sứ này có thể nghe được cái gì, vậy thì mỗi người mỗi khác nhau.
Kỷ Hành tuy rằng bất mãn rất nhiều chính sách của cha hắn, nhưng lại giữ cái chức Thải phong sứ này. Tuy rằng cái chức vị này không có bao nhiêu bổng lộc vào tay, nhưng nó vô cùng mấu chốt. Vừa có thể chính đại quang minh hướng bên tai Hoàng đế thổi gió, lại không cần chịu ngự sử đài quản giáo, cho nên lực ảnh hưởng của Thải phong sứ rất khó là đánh giá.
Bởi vậy, việc chọn lựa Thải phong sứ cũng rất là nghiêm khắc, vừa cần thông minh, lại vừa cần thành thật, còn muốn trung tâm, không thể cùng với quan lại trong triều cám dỗ, lại phải trải qua Hoàng đế tự mình khảo sát. Giống như Điền Thất ở Ngự tiền lăn qua lăn lại chưa đến hai tháng đã có thể lăn thành Thải phong sứ như vậy, là cực kỳ hiếm thấy.
Chẳng qua Điền Thất cảm thấy, rất nhiều người đánh giá cao năng lực của Thải phong sứ. Đừng tưởng rằng chuyện thái giám muốn bôi đen ai là dễ dàng bôi được ngay, ở đây còn có một cái điều kiện tiên quyết cơ bản nhất: Hoàng thượng phải tín nhiệm ngươi. Suy xét đến chuyện Hoàng thượng thiếu chút bị hoạn quan phế bỏ mà nói, Điền Thất cảm thấy khả năng hắn tín nhiệm thái giám thật không lớn. Cho nên Hoàng thượng mới yên lòng giữ lại chức Thải phong sứ:
Ngươi nói cái gì là chuyện của ngươi nha, ta tin hay không, tin nhiều hay ít, tự trong lòng ta có tính toán.
Không cần biết nói thế nào, làm được Thải phong sứ thì tuyệt đối là một chuyện vô cùng có thể diện, còn có thể xuất cung đi chơi, thực sự là cực tốt.
Ngày này, lúc nàng xuất cung thì cầm theo con chim họa mi trắng của Trịnh Thiếu Phong. Tuy rằng còn chưa có đến thời điểm Trịnh Thiếu Phong nhận tiền tiêu vặt, nhưng nàng vẫn là làm một cái chủ nợ có lòng tốt, trước tiên có thể để cho hai tổ tôn bọn hắn sum họp một chút — họa mi là tổ tông của Trịnh Thiếu Phong.
Kinh thành tuy lớn, nhưng cũng là nhỏ. Trịnh Thiếu Phong là con trai út của thủ phụ, nhưng chỉ cần ở trong cái vòng tròn quyền quý này lăn lộn, thì trên cơ bản ai cũng đều nhận thức hắn, vì thế nghe ngóng tung tích của hắn cũng không khó. Điền Thất dắt con chim đi đến nơi mà mọi người thường tụ tập dạo qua một vòng, biết được Trịnh Thiếu Phong đang ở lầu Bát Tiên uống rượu.
Đâu chỉ là uống rượu, hắn đều sắp cùng người ta đánh lộn.
Nguyên nhân tranh chấp tương đối phức tạp, tóm lại là bởi vì võ mồm không khoái trá, liền phát triển đến mức muốn động thủ, cuối cùng có một người đưa ra cách giải quyết hòa bình: Đánh bài đi!
Đặt cược không phải là tiền, hơn nữa Trịnh Thiếu Phong cũng nghèo đến nỗi không còn mấy đồng. Song phương ước định, người đánh cuộc thua phải nhận lỗi với đối phương, còn phải cởi truồng đi hai vòng trên phố Long Xương.
Khi Điền Thất đến lầu Bát Tiên, thì Trịnh Thiếu Phương đang vì tìm không được nhà đối diện mà ưu sầu. Hắn vừa thấy được Điền Thất cùng tiểu tổ tông họa mi trắng, trong lòng lập tức trào lên tình cảnh thua thê thảm như con chó mấy ngày trước, nghĩ đến đây tinh thần nhất thời chấn động, "Điền Thất, lại đây!"
Điền Thất đi qua, nghe Trịnh Thiếu Phong nói rõ ràng xong, nàng nhăn mày, "Đánh điếu bài cũng được, nhưng cho dù thắng hay thua ta cũng sẽ không cởi truồng."
Mấy người chung quanh lập tức khinh thường, "Nhìn ngươi gầy như con gà đã làm lông, ở truồng cũng không ai thèm xem."
Điền Thất cũng không để ý đến bọn hắn, mà ngồi xuống bàn đánh bài.
Trịnh Thiếu Phong là người có kinh nghiệm phong phú, nhưng hại là hại ở chỗ đầu óc của hắn không quá dùng được, cho nên Điền Thất cùng hắn cặp thành một nhà không hề sảng khoái như lúc cặp với Kỷ Chinh. Lúc nàng cùng với Kỷ Chinh hợp tác, hai người hết sức ăn ý, ra vài vòng bài là đại khái có thể đoán ra trong tay đối phương đều có cái gì, một ánh mắt liền biết đối phương cần ngươi ra cái gì, cứ như thế mà chơi hỏi có thể không thống khoái sao.
Còn tốc độ đầu óc của Trịnh Thiếu Phong thì hiển nhiên là không ở cùng một cái cấp bậc với Điền Thất. Hắn không chỉ làm không được ăn ý, mà còn ngẫu nhiên kéo cẳng. Điền Thất đành phải một mình chiến đấu hăng hái, một người chống ba người. May mắn là hai người còn lại cũng không có thông minh, cho nên nàng thắng cũng không tính là quá cố hết sức.
Vài vòng bài xuống dưới, Điền Thất và Trịnh Thiếu Phong hơn một chút.
Trịnh Thiếu Phong vui sướng hoa tay múa chân nói, không phải hắn không thắng bài qua, chẳng qua chưa từng bao giờ thắng được hả giận như bây giờ. Trịnh Thiếu Phong cười tít mắt xem bên thua ôm vẻ mặt khuất nhục nhận lỗi, còn nhắc nhở bọn họ muốn ở ngày nghỉ tới đây, vào lúc náo nhiệt nhất ở phố Long Xương cởi truồng, hắn còn phải sớm sớm đi tuyên truyền một chút tạo tạo thế mới được.
Hai người mặt xám mày tro bỏ đi.
Điền Thất sợ bọn hắn không chịu nhận nợ, nên nảy ra ý xấu, cao giọng hô: "Dám đánh cuộc dám chịu thua, quả nhiên là hán tử chân chính!"
Trịnh Thiếu Phong lập tức phụ họa, vừa cười hì hì vừa chụp vai Điền Thất, bị nàng gạt đi.
Lúc này, lại có một người ngồi ở bên cạnh bàn bài, hướng Điền Thất làm cái thủ thế "mời", "Tại hạ muốn lĩnh giáo bài kỹ của vị tiểu huynh đệ này một chút."
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Điền Thất vừa nhìn, chỉ thấy người này mắt trong mi dài, mũi ưng môi mỏng, vừa xem liền biết không phải người bình thường. Thế là nàng ngồi xuống hỏi, "Xin hỏi tôn tính đại danh của huynh đài?"
Người kia sửng sốt, "Ngươi không biết ta?"
Điền Thất kỳ quái, "Không phải ngươi cũng là không biết ta sao?"
Hắn bị chặn họng được ngậm miệng, rồi nhìn về phía Trịnh Thiếu Phong.
Trịnh Thiếu Phong nói, "Cái này ah, để ta giới thiệu một chút, vị này là trưởng tử của lễ bộ thượng thư Tôn đại nhân, tên là Tôn Phiền, còn vị này, là Điền Thất, là ừm ờ… của Ninh vương gia," Trịnh Thiếu Phong nháy mắt vài cái, "bằng hữu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!