Địa chỉ Đàm Thiên Dương đưa cho tài xế lái xe là hộp đêm lúc trước hắn đến đón Tịch Chiêu Nhiên.
Khi hắn xuống xe, tài xế nhận tiền từ tay hắn rồi ngay lập tức lái xe rời đi. Đã đến chỗ như thế này mà vẫn làm mặt u ám nghiêm trọng. Đa phần là tới bắt gian rồi. Ông tuy rất muốn ở lại xem náo nhiệt, nhưng có điều cái mạng nhỏ này vẫn trọng yếu hơn ah
". Người này nhìn không dễ chọc!! Đàm Thiên Dương đi vào hộp đêm của Thiệu Đông Dương. Không một câu chào hỏi đã tiến thẳng lên lầu, tìm văn phòng làm việc của hắn."Ầy cưng hôn một chút xuống dưới, anh liền cho cưng một khối đường, rất ngọt ah Thiệu Đông dương nghiêng người dựa vào ghế sô
-pha, nhìn cậu trai đang dựa vào lòng ngực hắn cười đến *** thần thư sướng phóng túng.
"Thiệu ca ngọt quá sẽ dính răng nha"
Tiểu nam sinh xinh đẹp dựa vào lòng hắn cười hì hì, cái miệng nhỏ nhắn hồng hồng nói xong liền hôn một đường xuống dưới.
"Dùng tiền giấy bao lại sẽ không ngọt nữa rồi…"
Thiệu Đông Dương đang định nói thêm hai câu hạ lưu thì cánh cửa phòng đang đóng chặt bỗng bị người mở ra.
Một thân ảnh cao lớn khí thế, khiến người ta không thể không chú ý bước đến.
"Tịch Chiêu Nhiên cậu ấy ở đâu?" Đàm Thiên Dương nhìn thoáng qua hai thân ảnh đang dây dưa nhau trên ghế sô
-pha, chân mày hung hăng cau chặt. Cũng không biết hắn đang nghĩ đến điều gì, cả khuôn mặt âm trầm gần như cái đít nồi bị khét.
Bộ dáng đột nhiên xông tới của hắn khiến cho Thiệu Đông Dương hoảng sợ. Nghe vấn đề của Đàm Thiên Dương đến nửa ngày, Thiệu Đông Dương mới kịp phản ứng hắn là đang nói với mình.
"Ách.. Cậu ấy không có ở trong này." Thiệu Đông Dương có chút run sợ nhìn hắn.
"Không phải cậu ấy ở cùng nhà với anh sao? Sao anh lại đến chỗ tôi tìm ah"?
"Đàm Thiên Dương cau mày nhìn hắn một cái, lấy điện thoại di động từ trong túi quần ra. Tiểu nam sinh dựa trên người Thiệu Đông Dương thấy có người ngoài đến, len lén hỏi Thiệu Đông Dương,"Thiệu ca, người này là ai vậy, nhìn thật đẹp trai ah
Đừng ồn ào.
Thiệu Đông Dương bảo cậu trai ngồi dậy rồi phân phó nói:
"Em đi ra ngoài trước đi."
Cậu trai nhỏ bĩu môi, không cam tâm tình nguyện đứng dậy đi ra ngoài.
Đàm Thiên Dương lại gọi cho Tịch Chiêu Nhiên thêm lần nữa, nhưng chuông vừa vang lên liền rất nhanh có người tắt máy. Hắn gọi thêm ba lần nữa, đầu dây bên kia liền trực tiếp tắt điện thoại.
Thiệu Đông Dương không biết hắn muốn làm gì.
Đành phải chỉnh lại quần áo, ngồi trên ghế sô
-pha tò mò nhìn hắn.
Cái người tênPhó caở đâu? Đàm Thiên Dương bởi vì di động của Tịch Chiêu Nhiên tắt máy mà sắc mặt càng ngày càng trở nên khó coi.
Hắn ngẩng đầu hỏi Thiệu Đông Dương.
Phó ca? Thiệu Đông Dương sửng sốt,
"Anh tìm anh ấy làm gì?"
Khuôn mặt Đàm Thiên Dương bình tĩnh nhìn hắn. Thiệu Đông Dương cảm thấy không khí trong phòng dần dần trở nên ngưng trệ.
Hắn đang định nói điều gì đó để đánh vỡ sự trầm mặt này, chợt nghe Đàm Thiên Dương nói tiếp,
"Tôi biết bọn họ ở cùng nhau, nói cho tôi biết địa chỉ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!