Chương 34: (Vô Đề)

Nghiên Trì và Tư Thịnh phỏng vấn xong đã là một giờ sau, hắn bước ra khỏi phòng nhưng chẳng thấy bóng dáng quen thuộc đâu cả.

Bé Con, cả Nghiên Vi nữa, đi đâu hết rồi?

"Cậu tìm gì thế?"

"Thư Nghiên."

"Chắc là Nghiên Vi đưa cô ấy về rồi."

Về nhà rồi sao? Nhưng cô cũng chẳng nói với hắn một tiếng.

Gọi vào số máy Thư Nghiên nhưng chẳng ai bắt máy, gọi về nhà thì quản gia bảo cô chưa về.

Không phải vì để trả thù mà Nghiên Vi đem cô đi giấu rồi đấy chứ?

Hắn ɭϊếʍ môi nhìn ra bên ngoài, muốn chạy đi tìm nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu.

Em họ à, khẩn cầu em đừng làm điều gì dại dột hết nhé!

"Tư Thịnh, cậu gọi Nghiên Vi thử xem."

"Cậu nghĩ cô ấy sẽ nghe máy của tôi à? Cậu gọi đi."

"Vậy em ấy sẽ nghe của tôi chắc?"

Hai người là cùng một hội một giuộc, không lý nào từ chối cuộc gọi của người này mà lại nhận của người kia cả, chính là một người có lỗi, người bắt buộc cũng phải có lỗi.

Nghiên Trì thử gọi Nghiên Vi, tuy là có tín hiệu nhưng chẳng chịu bắt máy, hắn đúng là quá hiểu cô em này rồi!

Còn tín hiệu là còn hi vọng, không như Thư Nghiên, chẳng có tí tín hiệu gì cả.

Hắn đành gọi lại lần nữa, nhưng lần này tới tận nửa phút mới có người nhận.

"Xin chào... Tôi là Nghiên... Vi."

"Con nhóc này, em đang ở đâu đấy, Thư Nghiên có ở cạnh em không?"

Đợi một lúc nhưng chẳng nhận được câu trả lời, đầu dây bên kia chỉ truyền đến tiếng cười khúc khích cùng câu nói: "Em có nghe gì không... Có tên điên gọi cho chị kìa..."

Mặt mày hắn tối sầm đưa điện thoại ra nhìn cho rõ, chắc chắn đây là số của Nghiên Vi mà.

Sa mère! Còn gọi hắn là tên điên?

"Em rốt cuộc lên cơn gì thế? Em đang ở đâu?"

"Anh là ai... Tôi... Tôi đang ở đâu..."

Sau đó điện thoại tắt ngủm chỉ còn lại tiếng "Tút".

Hai người đàn ông nhìn nhau một cách khó hiểu, suy nghĩ trong đầu bây giờ là dấu hỏi lớn.

"Hình như là uống rượu, say rồi?"

"Là quán rượu có nhạc cổ điển, lúc nãy tôi nghe thấy."

Nói xong cả hai vội lên xe đến quán rượu đó, đây là nơi lúc trước cả ba đã tới khá nhiều lần, nhưng mấy năm nay mỗi người một việc nên không thường tới nữa.

Nghiên Trì nhấn ga chạy hết tốc độ, suýt thì vượt cả đèn đỏ. Thư Nghiên của hắn không phải cũng uống rượu luôn đấy chứ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!