Chương 44: Bất Đắc Dĩ Bị Ép

Không được chào đón như vậy, Tô Nhĩ cũng chỉ có thể tạm thời đè xuống nghi vấn trong lòng.

Sau khi tiến vào trại cải tạo, hiệu trưởng Trần lại không nói lời nào, chịu trách nhiệm giới thiệu tình huống chính là một nam sinh lớn hơn bọn họ một chút.

Chỗ này là nhà ăn.

"Chỗ này là nhà dạy học."

Nam sinh nói chuyện giống như cái máy đang bấm giờ, không muốn lắm lời nói thêm chữ nào.

Chờ tới khi đi đến trước một tòa nhà ánh sáng đèn đường không chiếu tới, nam sinh dừng bước lại: Đây là ký túc xá.

Bên trong đúng lúc có hai nhân viên vệ sinh mang cáng cứu thương đi ra, phía trên phủ lớp vải trắng, phía dưới đang đắp cái gì trong lòng ai cũng rõ.

Mười mấy người con trai con gái dường như không kinh sợ khi thấy chuyện kỳ quái, nhìn qua cáng cứu thương trong mắt ít có sự thương xót, mà phần nhiều là vui mừng và mỉa mai.

—— nhìn đi, đây là kết cục khi làm điều ngu xuẩn.

Cảm xúc tiêu cực truyền đạt quá mức rõ ràng, thế cho nên Tô Nhĩ gần như chỉ liếc mắt nhìn qua là có thể nghe thấy tiếng lòng của bọn họ.

Nhân viên vệ sinh thấy hiệu trưởng Trần liền lên tiếng chào hỏi, hiệu trưởng Trần cũng gật đầu ra hiệu, rồi sau đó xoay người cho người chơi xem cảnh tượng trước mặt:

"Đây là học sinh muốn lén lút chuồn khỏi trại cải tạo, một khi bị phát hiện sẽ sớm bị tiến hành tiêu hủy."

Tô Nhĩ và Kỷ Hành ngầm nhìn nhau, nói cách khác, chỉ cần không bị phát hiện là được.

Ngài yên tâm, Tô Nhĩ là người thứ nhất cam đoan nói:

"Tôi chú ý phép tắc nhất."

Cậu thế nhưng đã trải qua phó bản Vô Độ, ở đó bất kỳ một sai lầm nào đều bị phóng đại vô hạn.

Hiệu trưởng Trần thản nhiên nói:

"Tâm lý nắm chắc thì tốt."

Mọi người nhanh chóng được sắp xếp chỗ ở ký túc xá, quản lý ký túc xá đến lấy số đo của bọn họ, lạnh lùng nói đồng phục sẽ được đưa đến vào ngày hôm sau.

Rồi giao cho bọn họ chìa khoá phòng ngủ và một quyển sổ tay cải tạo.

Người chủ trì có ký túc xá riêng, cô bé có lý do ở lại rất đầy đủ: Tuần sau cô sẽ phát biểu diễn thuyết, khích lệ người nơi này cải tạo cho tốt.

Ký túc xá là kiểu giường trên bàn dưới, mỗi phòng ở hai người, Tô Nhĩ hiếm khi vận khí không tệ, được phân cùng phòng với Kỷ Hành.

Lúc này cách thời gian tắt đèn còn mười phút nữa, Tô Nhĩ nắm chặt thời gian đọc qua sổ tay cải tạo.

Kỷ Hành thì đọc từ giữa, như vậy cho dù một người xem không xong, trí nhớ hai người cộng chung vào sẽ có lợi để hành động hơn.

Mười phút sau, đúng giờ tắt đèn.

Từ thang leo lên giường, Tô Nhĩ vừa mới đắp chăn, chợt nghe Kỷ Hành đối diện hỏi:

"Khống chế con mắt kia như nào rồi?"

Cũng không tệ lắm.

Tô Nhĩ nhìn trần nhà:

"Tuy không đạt tới trình độ thu thả tự nhiên, nhưng chí ít vẫn có thể ra lệnh cho nó chìm vào ngủ say."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!