Chương 28: Nấu Ăn

Thời gian ban đêm của phó bản này gần như dài gấp đôi ban ngày, sau giờ cơm trưa sắc trời bên ngoài trong nháy mắt đã chuyển tối.

Tô Nhĩ đã sớm biết trò chơi có đầy ác ý đối với người chơi, chưa từng nghĩ tới phó bản phúc lợi gần như muốn ép chết người ta, cứ thế này thì ban ngày có thể hoàn thành được bao nhiêu nhiệm vụ chứ?

Diêu Tri cho cậu một ánh mắt ám chỉ, giọng không lớn mà nhắc nhở: Nhớ cẩn thận chút.

Trong đại sảnh, Thái Đấu đang bất an do dự, hiển nhiên còn chưa kiếm đủ tiền phòng.

Tô Nhĩ tự hỏi mình không nhìn thấu được, người chơi bình thường ở trong trò chơi cho dù có ý muốn hại người, mặt ngoài công phu vẫn phải làm, xem trên điểm này, Ôn Bất Ngữ tương đối thích hợp.

Thử hỏi cũng chả phải người mới, tại sao Thái Đấu lại không chút nào che giấu biểu cảm ác ý?

Diêu Tri thản nhiên nói:

"Xin hãy tôn trọng tính đa dạng của giống loài."

Tô Nhĩ không nói lên lời.

Gọi lại em bé quỷ thu dọn xong bàn chuẩn bị rời đi, hỏi thăm có thể đổi phòng trọ khác không.

Em bé quỷ: Phải thêm tiền.

Tô Nhĩ: Có thể.

Trong phòng trọ còn lưu lại khí độc, trừ phi là chán sống, mới tiếp tục ở trong đấy.

Trên đường trở về gặp phải Hầu Khả Vi, người sau dựa vào tường ở hành lang, càng giống như cố ý đợi người.

Tâm tình của hắn dường như có chút nôn nóng, trong lúc lơ đãng cau mày rồi nhanh chóng bình tĩnh trở lại, coi như hòa hoãn mà hỏi thăm:

"Tô Nhĩ, có muốn cùng tôi làm giao dịch không?"

Tô Nhĩ nhìn hắn không nói lời nào.

Hầu Khả Vi thở hắt ra, nói:

"Tôi có thể nói ra những chi tiết không rõ trong phó bản phúc lợi lần trước tôi tham gia."

Tô Nhĩ ăn ngay nói thật:

"Anh lăn lộn so với tôi còn thảm hơn."

Lưu lạc tới mức tìm mình hợp tác, phần kinh nghiệm này có vẻ như có cũng được mà không có cũng chả sao.

Sắc mặt Hầu Khả Vi có chút khó coi, trầm giọng nói:

"Nhiệm vụ mỗi ngày đều sẽ thay đổi, thực lực của tôi có hạn."

Trước khi bị dỗi, nói đúng trọng điểm:

"Tôi muốn cung cấp một số thông tin về đấu giá hội."

Nói đến đây, ngữ khí của hắn đột nhiên cao thêm:

"Chỉ cần cậu trả tôi mười vạn..."

Dừng. Tô Nhĩ nói:

"Một người chỉ được trả tiền giúp người chơi khác tối đa là năm vạn, tôi đã dùng một phần rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!