Chương 25: Tay Không Bắt Sói

Trước khi quyết định làm giao dịch, Tô Nhĩ đã tiến hành đánh giá kỹ lưỡng.

Cho dù Cẩu Bảo Bồ tỏ vẻ từ chối, cậu vẫn còn có thể đem sợi dây chuyền ra để thay thế.

Đạo cụ tuy quý giá, nhưng chung quy vẫn là để bảo vệ tính mạng.

Nếu như đối phương trực tiếp động thủ, vậy liền dựa vào súng phóng điện giật mà đặt cược.

Cẩu Bảo Bồ lấy tay gẩy gẩy hạt châu màu đỏ trên cổ tay, xoay nó càng lúc càng nhanh, lúc hạt châu cuối cùng cũng dần dần ngừng quay, nheo mắt lại, đã có quyết định.

"Cậu rất can đảm đấy."

Tô Nhĩ không quan tâm trong lời nói ẩn chứa sát khí hay là khen ngợi, âm thầm suy nghĩ làm cách nào để chạy trốn sau khi thất bại.

Cẩu Bảo Bồ xắn tay áo lên, bàn tay đầy thịt núc ních đặt ngang ở giữa không trung, ánh sáng màu đỏ trên hạt châu phút chốc quanh quẩn ở xung quanh.

Thương gia Tiếu Kiểm lúc này không cười được nữa, sắc mặt âm trầm:

"Khoản giao dịch này, ông muốn làm?"

"Tại sao lại không chứ?" Cẩu Bảo Bồ lộ ra vừa đủ nghi hoặc:

"Người trung gian ưu tú không nên từ chối bất kỳ một khoản mua bán hợp lý nào."

Thương gia Tiếu Kiểm nhắc nhở:

"Đối phương cũng là Quỷ Vương."

Cẩu Bảo Bồ cười cười, ánh sáng màu đỏ xung quanh bàn tay chẳng những không có yếu bớt, ngược lại càng có xu thế mạnh lên.

Khi hắn kìm lại nụ cười trong tích tắc, âm tàn trong mắt chợt lóe lên, nói với Tô Nhĩ:

"Nhóc con, xem trọng rồi."

Cho dù có muốn nhìn, nhưng ánh sáng màu đỏ chói mắt quá mức làm cho người ta không thể mở mắt nổi.

Cách Không Thủ Vật.*

*cách không thủ vật: lấy đồ vật từ không trung.

Bốn chữ âm điệu mạnh mẽ, lại giống như có tiếng vọng không ngừng lặp đi lặp lại bên tai.

Nội tâm Tô Nhĩ lộp bộp một tiếng, Quỷ Vương sẽ không phải thật sự bị triệu hồi đến chứ?

Cũng may Cẩu Bảo Bồ không có năng lực lớn như vậy, ánh sáng màu đỏ sau khi biến mất trên mặt bàn chỉ nhiều ra một chồng giấy đỏ chất cao như núi.

Cẩu Bảo Bồ lấy một tờ đặt ở dưới mũi hít hà, thoả mãn gật đầu:

"Không tệ, âm khí rất đủ, vật đại bổ."

Thương gia Tiếu Kiểm lắc đầu:

"Vì khoản mua bán này đắc tội với một Quỷ Vương đồng cấp, không có lời."

Không biết chột dạ quấy phá hay là ảo giác, lúc giấy đỏ xuất hiện, Tô Nhĩ cảm giác được một luồng ác ý mãnh liệt quanh quẩn ở xung quanh, như là oán niệm của đầu lâu cách không truyền đến.

Khoản nợ nhiều không lo, hắn và Quỷ Vương đã sớm kết xuống thâm cừu đại hận, thậm chí lúc kết thúc bỏ phiếu đầu lâu còn muốn kéo đứt một cánh tay cho hả giận.

Cho dù không có chuyện này, sát tâm của đối phương đối với cậu cũng sẽ không giảm bớt chút nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!