Chương 20: Nhớ Lại

Bên ngoài tiếng cột đập xuống đất rõ có thể nghe thấy rõ ràng, tay bà lão run lên, cái chén rơi xuống, cùng với đó là một tiếng Đùng chia năm xẻ bảy.

Bà hung hăng nhắm mắt, lại mở ra, lúc nhìn qua mảnh vỡ trên mặt đất hai mắt thất thần: Vỡ rồi.

Tô Nhĩ: Tuổi mới bình an*.

*câu gốc: /Suì suì píng ān/ có phát âm giống câu (là câu người TQ thường nói khi chẳng may làm rơi vỡ đồ).

... Vốn là lâm vào trạng thái thừ người ra, bà lão đột nhiên lấy lại tinh thần, không thể tưởng tượng nổi mà nhìn sang:

"Cậu không phải là người câm!"

Không đúng.

Vừa mới đạo âm thanh kia tuy rằng trong trẻo, nhưng rõ ràng là giọng nam.

Chẳng những không phải người câm, còn là một đứa con trai!

Bà có thể sống đến bây giờ cũng không phải là người ngu xuẩn, kích động từ trên ghế đứng lên, hung hăng bắt lấy bả vai Tô Nhĩ:

"Thông đồng nói dối, các người sẽ gặp phải báo ứng!"

Tô Nhĩ bình tĩnh nói:

"Bà không nói, có ai biết đâu?"

Bà lão sững sờ.

Tô Nhĩ:

"Trái với quy củ vậy cũng phải bị bắt tận tay, nhưng lúc tôi nói dối trước mặt bà, xung quanh có lẽ không có đồ vật không sạch sẽ nào cả."

Vừa nói vừa liếc mắt nhìn mặt dây chuyền màu đỏ kia.

Có thứ này che chở, có con quỷ nào có thể tiếp cận cơ chứ.

Bà lão tính kế cả đời, ngay cả con ruột hóa thành quỷ đều không thể làm gì được bà, đột nhiên bị hai tiểu bối trêu đùa, hận đến nghiến răng nghiến lợi:

"Các người chờ chết đi!"

Tô Nhĩ nhìn về phía Kỷ Hành, người sau cũng không khách khí như vậy, ngữ khí đặc biệt lãnh đạm:

"Vật kia của bà đề phòng được quỷ, nhưng lại không phòng được người."

Xoay người nhặt lên một mảnh vỡ chén nhỏ trên mặt đất, cầm ở trong tay ra dấu một cái, mắt liếc nhìn bà lão, người sau nhịn không được lùi về phía sau một bước.

"Đem bà giết đi, thành toàn một tâm nguyện của quỷ, còn có thể cướp đi bùa hộ mệnh, một công đôi việc."

Trong lúc nhất thời, bà lão không phân biệt ra rốt cuộc là quỷ ngoài cửa đáng sợ hơn, hay là người ở bên trong.

Một người vai người tốt, một người vai phản diện, Tô Nhĩ đúng lúc nói:

"Oan uổng tạo sát nghiệt, chúng ta với quỷ có gì khác nhau đâu?"

Thấy có người thay chính mình nói chuyện, bà lão liền vội vàng gật đầu.

Tô Nhĩ cười cười:

"Bà đừng sợ, mở cửa, thừa nhận mối hôn sự cưới hỏi đàng hoàng này."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!