Editor: caramela
Beta
-er: xiangxiang48
_______________________
Tiết đầu của học kì mới sau khai giảng chính là tiết của chủ nhiệm lớp.
Tiếng chuông vào học vừa vang lên không lâu, vẫn còn vương lại một chút âm thanh xì xào bàn tán chưa dừng kịp.
Chủ nhiệm đặt phấn xuống, xoay người, ánh mắt nghiêm khắc nhìn một vòng lớp, mấy học sinh đang châu đầu ghé tai vào nhau lập tức im lặng.
Tô Nhĩ. Chúc Vân hạ giọng.
Đừng viết nữa.
Người ngồi cùng bàn Chúc Vân đang múa bút thành văn để làm kịp bài tập kì nghỉ dừng bút lại, nhưng nghĩ đến chỉ còn thiếu một câu cuối cùng, liền cố viết nốt dòng cuối.
Làn gió thổi qua mặt.
Dù có nhiều người chắn ở trước mặt nhưng cũng không ngăn được luồng không khí khác thường, Tô Nhĩ cũng không muốn ngẩng đầu lên vì đã đoán trước được cảnh tượng sẽ xảy ra.
Một bàn tay vươn ra: Mang lên đây.
Tô Nhĩ trong ánh mắt thương hại của bạn cùng bàn mang bài tập vừa mới làm xong đặt lên bàn.
Chủ nhiệm lớp liếc mắt nhìn hắn: Viết cái gì đây?
Tô Nhĩ thành thật trả lời:
"Em còn thiếu một quyển kế hoạch học kì mới chưa viết xong."
Chủ nhiệm lớp hơi híp mắt lại, một câu nói quyết định vận mệnh của hắn: Đọc lên đi.
Tô Nhĩ bất đắc dĩ đành phải nhìn xuống đống chữ viết ngoáy mà đọc lên:
"Học kì mới, ta phải học tập thật giỏi, kiên quyết không làm những việc không liên quan đến lớp học..."
Một trận cười vang lên.
Chúc Vân quay đầu đi, bả vai không ngừng run rẩy, ngay cả chủ nhiệm lớp cũng dở khóc dở cười.
Vốn muốn răn dạy hai câu nhưng thấy quầng thâm in trên khuôn mặt của cậu học trò thì lại không nhẫn tâm nữa.... Đây chính là học sinh lớn nhất trong lớp, nghe nói là vì cha mẹ bị tai nạn ngoài ý muốn nên tinh thần bị tổn thương, nghỉ học suốt hai năm, hiệu trưởng còn đặc biệt dặn dò chiếu cố nhiều hơn.
Lời vốn định nói ra lại nuốt trở về, chủ nhiệm lớp tịch thu quyển kế hoạch học kì mới, lần nữa nhấn mạnh nói:
"Cuối cấp 3 rất quan trọng."
Tô Nhĩ gật gật đầu, một bộ dáng thụ giáo.
Làm trễ nải một lúc, tiết học cũng rất nhanh trôi qua.
Sau khi chủ nhiệm rời khỏi lớp học, Chúc Vân trêu chọc:
"Đã bảo cậu đừng có viết nữa mà."
Tô Nhĩ nhàm chán mà nghịch bút:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!