Tới gần cửa sau có một hàng ghế đơn, dưới sự ra hiệu của Hạ Trưng Triều, Ôn Tri Hòa ngồi xuống.
Hạ Trưng Triều đứng bên cạnh cô, một tay nắm vòng treo tay vịn, tay còn lại đặt lên lưng ghế phía sau cô, anh cao lớn, đứng như vậy hoàn toàn che chắn cô khỏi những người xung quanh.
Ôn Tri Hòa chưa bao giờ nghĩ tới có ngày như vậy, bản thân sẽ cùng Hạ Trưng Triều đi xe buýt, anh còn đứng. Ôn Tri Hòa hai chân hơi khép lại, tay buông thõng đặt trên đầu gối, dáng ngồi ngay ngắn như học sinh tiểu học, ngay cả lưng ghế cũng không dựa vào.
Ngồi năm trạm là có thể đến đích, từ xe buýt xuống trạm, Ôn Tri Hòa vẫn còn chút lâng lâng mơ màng.
Hạ Trưng Triều rất tự nhiên mà dắt tay cô, dẫn về phía vỉa hè. Bước lên bậc thang, bên cạnh vụt qua hai chiếc xe máy, tiếng nhạc DJ phát ra từ người giao hàng ồn ào thoáng qua tai, cây cối xanh tươi sum suê, ánh nắng xuyên qua tán lá dày đặc chiếu xuống mặt đá phiến.
Ánh mặt trời chan hòa, nhiệt độ vừa phải, không khí tràn ngập hơi thở tươi mát.
Bàn tay anh nắm tay cô ấm áp và mạnh mẽ, chiếc đồng hồ đắt tiền vẫn chưa tháo xuống, thỉnh thoảng có thể chạm vào sự lạnh lẽo của bạc.
Ôn Tri Hòa ngước mắt nhìn người đàn ông cao hơn mình một cái đầu, gương mặt lạnh lùng của anh được phủ một lớp kính lọc mờ ảo, phảng phất như đang ở trong một giấc mơ không thực tế.
"Từ đây qua một con phố nữa là đến đại học Yến, lúc đi học em có thường xuyên đến đây dạo không?"
Hạ Trưng Triều quay đầu liếc nhìn cô, giọng nói trầm thấp từ tính thanh nhuận ôn hòa, hỏi không nhanh không chậm.
Ôn Tri Hòa gật đầu: "Sau khi mua chiếc máy ảnh đầu tiên, rảnh rỗi sẽ đến đây luyện tập."
"Một mình?"
"Ừm, đúng vậy." Cổ họng Ôn Tri Hòa ngứa ngáy, không cam lòng bị một người hỏi đông hỏi tây, không giấu được sự hoang mang vừa rồi, buột miệng thốt ra: "Em không ngờ anh lại còn biết đi xe buýt."
Giọng nói vừa dứt, mặt Hạ Trưng Triều lộ vẻ bất đắc dĩ, cười cười: "Trong mắt em, rốt cuộc tôi là hình tượng gì?"
"…Nhà tư bản." Ôn Tri Hòa cũng không khách khí.
Anh lại cười, rất phối hợp mà ừ một tiếng, nhàn nhạt nói: "Nhà tư bản."
Hạ Trưng Triều buông tay đang nắm ra vỗ đầu cô, cúi thấp mày nhìn chăm chú không rời: "Nhà tư bản cũng có sinh hoạt bình dân chứ, em gái."
Anh cúi đầu dựa rất gần, lông mi Ôn Tri Hòa hơi hé mở, vô thức lùi về sau lẩm bẩm: "Em biết rồi…"
"Huống chi cùng em ra ngoài không lái xe, tôi dù sao cũng phải tải sẵn các loại phần mềm giao thông trước." Hạ Trưng Triều nói nhạt.
"…Vậy anh cũng chu đáo quá nhỉ." Ôn Tri Hòa nhăn mũi, "Vậy trước đây anh từng đi chưa?"
Hạ Trưng Triều thành thật nói: "Trước đây lúc rảnh rỗi sẽ đi xe buýt mua chút đồ ăn sáng, tàu điện ngầm thì đúng là chưa đi bao giờ."
Phương tiện giao thông ở Yến Bắc rất toàn diện, không đi đến những nơi núi sâu hẻo lánh, xe buýt về cơ bản có thể đến được sáu quận, tàu điện ngầm xây dựng quá sớm, lại thường xuyên đông nghịt người, không thể dùng làm xe ngắm cảnh, với thân phận của Hạ Trưng Triều mà nói, chưa đi bao giờ cũng bình thường.
Ôn Tri Hòa ngửa đầu, cố ý tiến đến trước mặt anh: "Vậy lát nữa em dẫn anh đi."
"Ừm, có thể." Anh cười khẽ, ngoài dự đoán không từ chối.
Trong những chuyện nhỏ nhặt này, anh luôn đặc biệt dễ nói chuyện. Ôn Tri Hòa không biết nói gì.
Dù là cuối tuần, ban ngày khu phố buôn bán này vẫn còn rất yên tĩnh, không có mấy người. Chán chường mà chậm rãi bước đi, rõ ràng là con đường góc phố thường xuyên dạo chơi, chụp ảnh thời đi học, Ôn Tri Hòa lại mơ hồ cảm thấy nơi nào cũng khá mới lạ.
Trước kia chỗ này mở cửa hàng Lolita sao? Người mẫu nhựa mặc đồ cũng quá xinh đẹp; chỗ đó sao lại có một người giả ma sống động, đáng
sợ quá; cặp đôi học sinh trung học đi ngang qua cô gái rất đáng yêu, chàng trai cũng ưa nhìn…
Thoáng nhìn thấy một tiệm trà sữa, nghĩa là cả dãy này đều có. Ôn Tri Hòa đã lâu không uống, trong lòng khuyến khích vài lần, không nhịn được chỉ tay: "Em muốn uống trà sữa, anh uống không?"
Hạ Trưng Triều nhìn về phía nơi cô chỉ. Thật đáng tiếc, anh đối với các đồ uống từ trà sữa không mấy hứng thú, cũng căn bản chưa từng uống qua. Anh không phải là người thích trải nghiệm mọi thứ, đồ ăn thức uống từ trước đến nay đều xem xét cẩn thận.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!